Sau trận chiến tưởng chừng không đáng kể đó, dù quá trình đã được người của Côn Luân Tiên Tông che đậy rất tốt, không để lộ bất kỳ tin tức bất lợi nào. Người ngoài chỉ dò la được rằng một tán tu nhỏ bé đã không tự lượng sức mình, dám khiêu khích Huyền Anh Đạo Quân và phải bỏ mạng.
Nhưng sau đó, tông môn liền tuyên bố Huyền Anh Đạo Quân bế quan tĩnh tu. Không ít người thông minh đã nhìn ra sự chột dạ trong đó. Xem ra tâm cảnh của Huyền Anh Đạo Quân thật sự đã có vấn đề. Bằng không, không bế quan sớm không bế quan muộn, lại cứ chọn đúng lúc này mà ẩn mình. Ngoài tán tu kia ra, họ còn chuẩn bị không ít thủ đoạn khác đang chờ đợi, thử dò xét thêm vài lần để nắm rõ tình hình của Huyền Anh Đạo Quân cũng tốt. Lập tức, các thế lực đều rục rịch hành động, tình hình trở nên vô cùng vi diệu.
Côn Luân Tiên Tông cũng biết việc tạm thời cho Huyền Anh Đạo Quân bế quan lúc này chẳng khác nào "lạy ông tôi ở bụi này", nhưng cũng là bất đắc dĩ. Trong trận chiến với tán tu kia, vì sự chênh lệch tu vi quá lớn, Huyền Anh Đạo Quân trông có vẻ không bị thương gì, nhưng tâm ma của hắn lại càng trở nên nặng nề hơn, thậm chí đến mức cảnh giới bị tụt lùi. Chưởng Giáo và các trưởng lão trong tông môn đã khẩn cấp bàn bạc, chỉ có thể tạm thời để hắn bế quan tĩnh dưỡng trị liệu vết thương trong Băng Tâm Động – trọng địa của tông môn. Đối với bên ngoài thì họ chỉ nói mập mờ, hàm hồ.
Trong Băng Tâm Động của Côn Luân Tiên Tông, Huyền Anh Đạo Quân lại một lần nữa không kiềm chế được tâm ma, một ngụm máu tươi phun ra dính lên bộ y phục trắng muốt. Mắt hắn vẫn vằn những tia máu, đồng tử u tối sâu thẳm, mệt mỏi đến cực độ.
Tâm ma đã sinh, dù chỉ là một tia, cũng không thể dễ dàng phá bỏ được. Hơn nữa, cảnh giới tu vi càng cao, uy lực của tâm ma sinh ra càng đáng sợ. Huyền Anh đang đối mặt với tâm ma cấp độ Nguyên Anh hậu kỳ, dù chỉ là một tia, cũng là điều hắn không thể tưởng tượng nổi. Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu tu sĩ tài hoa xuất chúng đã gục ngã trước tâm ma này, hóa thành một nắm đất vàng. Nếu không nhờ sự đặc biệt của Băng Tâm Động, e rằng Huyền Anh đã sớm bị linh lực toàn thân nghịch hành, thần trí điên loạn rồi.
Dù hắn nhắm mắt, lặp đi lặp lại những câu Thanh Tâm Chú, nhưng vẫn không thể tĩnh tâm được. Hắn không ngừng hồi tưởng lại hình ảnh Ninh Yểu Yểu – người hắn một tay nuôi nấng – mỗi ngày nũng nịu ngọt ngào gọi hắn là sư phụ. Những khoảnh khắc từng mang lại cho hắn niềm vui, sự ấm áp và ngọt ngào giờ lại như một đám mây u ám không thể xua tan, đeo bám lấy hắn, khiến hắn chịu đựng dày vò.
Khoảnh khắc tiếp theo, khuôn mặt tuấn tú của Huyền Anh chợt trở nên dữ tợn. Hắn thấy cảnh Tư Đồ Không chấp kiếm bảo vệ A Lạc trong buổi tuyển chọn Tiên Môn, cùng với tin tức Kiếm Tông thu đồ đệ. Nỗi bực tức, sỉ nhục, và cơn giận dữ này càng làm trầm trọng thêm ma chướng trong lòng hắn.
Để phàm nữ có dung mạo giống Yểu Yểu làm thế thân, vốn nên là một cách hay để hóa giải tâm kết của hắn, giúp hắn thông suốt. Nếu không phải phàm nữ kia chống lại mệnh lệnh của hắn, nếu không phải Tư Đồ Không ngang nhiên can thiệp, hắn đã không rơi vào bước đường này. Huyền Anh không hề tự kiểm điểm rằng tu vi của mình tiến bộ quá nhanh, tâm cảnh chưa thực sự theo kịp. Khi tâm ma xuất hiện, hắn cũng không có đạo tâm đủ kiên định để vượt qua, chỉ biết oán hận và tức giận A Lạc, Tư Đồ Không cùng những người khác, cho rằng họ đã cản trở con đường tu hành của hắn.
Bên ngoài gió nổi mây vần, Kiếm Tông vốn dĩ luôn giữ thái độ không màng thế sự thì vẫn vững như bàn thạch. Lăng Nguyên biết chuyện này cũng chỉ cười một tiếng, bảo sư đệ rằng hắn không cần phải quyết chiến sinh tử với Huyền Anh nữa. Dù cho Huyền Anh có xuất quan đi nữa, hắn cũng phải đối phó với đủ loại người tìm cớ khiêu khích từ khắp nơi, e rằng chưa đến lượt Tư Đồ Không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play