Vân đại lão gia vừa nhìn đã nhận ra người bước xuống xe chính là Tô Tể tướng đương triều. Dù ông ta không uy nghiêm như trên triều, nhưng một quan ngũ phẩm nhỏ như Vân lão gia vẫn không khỏi run rẩy.
Ông ta bảo vợ và Dương phu nhân về trước, còn mình thì mặt dày đi theo vào trong. Trong lòng thầm nghĩ, cha Triệu quả thực có thể diện lớn, ngay cả Tô Tể tướng cũng đích thân đến. Nếu để lại được ấn tượng tốt với Tô Tể tướng, có lẽ ông ta sẽ được thăng chức sau cả trăm năm không nhúc nhích.
Tô tướng nghe ông ta xưng là họ hàng nhà họ Triệu, cũng không để tâm.
Cha Triệu cũng đang ngơ ngác, ngày thường ông và Tô tướng không có qua lại gì. Xét về chức quan, Tô tướng ở trên ông. Cha Triệu đành phải ra cửa đón. Sau khi vào ngồi, Tô tướng cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: “Tôi có một con trai tên là Tô Nghiễn, lớn hơn lệnh ái hai, ba tuổi. Xem ra có thể tương xứng, không biết ý kiến của ngài thế nào?”
Cha Triệu: “...”
Hôm nay là ngày gì vậy, sao chuyện cầu hôn lại dồn dập thế này?
Tô tướng cũng bất đắc dĩ, không còn cách nào khác. Con trai ông ta hối thúc quá, nói rằng nếu chậm trễ một chút sẽ bị người khác định mất trước. Đến mức Tô tướng còn chưa kịp gửi thư đã vội vàng đến tận nhà. Nói ra Tô tướng cũng thấy có chút ngại ngùng, thất lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT