Nguyễn Khanh vẫn muốn nhìn thấy sự kinh ngạc của Niệm Thất thêm, nhưng y đã bước lên trước, mở chốt vòi nước. Y nhìn dòng nước chảy ra, rồi tắt đi, mỉm cười: “Biết dùng rồi, thật sự thuận tiện.”
Nguyễn Khanh im lặng một chút, không cam tâm nói: “Tôi thấy anh thích nghi rất nhanh, mấy thứ xe cộ, đèn điện, nước máy này anh không ngạc nhiên sao?”
“Đương nhiên là ngạc nhiên. Chỉ là không cần phải ngạc nhiên mãi, phải làm quen thôi.” Niệm Thất nhướng mày: “Hơn nữa những thứ này đều là do thợ thủ công làm ra nhỉ? Chỉ có điều là qua một nghìn năm, kỹ thuật đã đạt đến mức ta không tưởng tượng được.”
“Nhưng suy cho cùng, những thứ này làm ra là để cho người dùng, xe để chở người chở vật, đèn để chiếu sáng, nước để vệ sinh cá nhân, để uống. Kỹ thuật có lẽ thay đổi lớn, nhưng công dụng thì chưa từng thay đổi. Ta chỉ cần biết chúng dùng để làm gì, dùng như thế nào là đủ.”
Lời nói này khiến Nguyễn Khanh, một người hiện đại, không cách nào phản bác được.
Cuối cùng cô nói: “Tiện lợi.”
Niệm Thất: “?”
“Đừng nói “thuận tiện” nữa, nói “tiện lợi” đi.” Nguyễn Khanh nghiêm túc nói: “ Từ “thuận tiện” bây giờ quá văn chương, trong ngôn ngữ giao tiếp hằng ngày chúng tôi đều dùng từ “tiện lợi”. Anh có rất nhiều thói quen ăn nói cần phải sửa.”
Niệm Thất rất biết lắng nghe: “Được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT