Theo logic thông thường, nếu một người đột nhiên đến một thế giới khác, mọi quy tắc đều khác biệt, mọi thứ đều chưa từng thấy, thường sẽ có cảm giác không thật như đang mơ, sau đó mới từ từ chấp nhận hiện thực. Nhưng Niệm Thất lại hoàn toàn ngược lại – y với sự bình tĩnh hơn người, ngay sau khi tỉnh lại đã lập tức chấp nhận mọi thứ xung quanh, rồi cho đến tận bây giờ, một ngày một đêm trôi qua, y mới bắt đầu có chút cảm giác mơ hồ, không thật.
Mãi cho đến khi mỹ nhân đối diện bàn gắp một miếng thịt từ nồi lẩu đỏ au đặt vào đĩa của y: “Nếm thử cái này đi, ba chỉ bò.”
Buổi trưa đã nếm thử ớt của thế giới này, Niệm Thất cảm thấy mình chịu được, còn tại sao nửa nồi lẩu uyên ương bên nước dùng đỏ lại đỏ đến vậy, y không suy nghĩ sâu xa, vì trong đó có quá nhiều gia vị y chưa từng thấy, không hiểu rõ.
Vì vậy, xuất phát từ lịch sự, y cho cả miếng ba chỉ bò mà Nguyễn Khanh gắp cho vào miệng.
Giây tiếp theo, sắc mặt Niệm Thất trở nên vô cùng đặc sắc.
Người cổ đại làm sao có thể ngờ được, thì ra món cay buổi trưa chỉ là thăm dò mà thôi. Thì ra thứ gọi là “cay” này, có thể cay đến mức muốn giết người.
Nguyễn Khanh vội đẩy ly coca đá qua: “Cho anh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play