Tình huống này thật khó xử. Chuyện này phải ngược dòng về thời học sinh của Nguyễn Khanh với những giấc mơ “xuyên không” thời trẻ trâu như chế tạo thủy tinh, thuốc súng, xà phòng, luyện thép, kinh doanh khắp thiên hạ, rồi lên ngôi nữ đế.
Nguyễn Khanh ưỡn cổ lên, cố gắng miêu tả bản thân thật cao cả và lý tưởng: “...Từ thời còn đi học, tôi đã luôn mơ ước có thể quay về cổ đại, dùng kỹ thuật và tư tưởng hiện đại để thay đổi năng suất lạc hậu của thời xưa, cải thiện mức sống của dân thường, cải cách chế độ xã hội để thay đổi số phận bi thảm của rất nhiều người nghèo, đặc biệt là phụ nữ. Đương nhiên sau này tôi lớn lên thì hiểu ra, đó chỉ là một giấc mơ giữa ban ngày mà thôi. Dù bây giờ anh có xuyên ngược đến đây, thì tôi xuyên qua bên kia vẫn là chuyện không thể xảy ra.”
“Dù vậy, ông trời đã cho tôi gặp anh, có lẽ là để anh trở thành sự bù đắp cho giấc mơ của tôi.”
Niệm Thất không hiểu lắm giấc mơ “trở về” này: “Như tôi chắc chắn không muốn xuyên về Đại Tần. Ngay cả món mì lạnh tôi thích ăn cũng không có thì có gì hay?”
Nguyễn Khanh hùng hồn đáp: “Vậy thì anh về đó mở tiệm mì lạnh, bán mì lạnh. Như thế chẳng phải vừa được ăn, vừa kiếm được bộn tiền sao?”
Niệm Thất lập tức thông suốt điểm cốt lõi: “Vậy là lợi dụng những thứ mới lạ chưa từng xuất hiện để kiếm tiền của người xưa?”
“Khụ,” Nguyễn Khanh nhấn mạnh, “Nhưng trong quá trình đó, người xưa cũng được lợi mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play