“Cậu… sao cậu biết…”
Dư Sinh ngẩn ngơ nhìn vào màn hình, trong mắt đầy kinh ngạc.
【Ơ? Đúng là không “hành” à?】
【Chủ stream thần thánh thật, sao đoán ra được vậy?】
【??? Có gì đâu mà đoán! Rõ quá còn gì — loại trừ thôi. Vợ không sao, ba năm không con, thì vấn đề chắc chắn là chồng rồi.】
【Hiểu rồi, hoặc là nữ không được, hoặc là nam không được.】
【Thấy chưa, kiểm tra sức khỏe tiền hôn quan trọng thật đấy!】
【Kiểm tra tiền hôn còn miễn phí mà, tội gì không làm chứ.】
【Hóa ra là nam bị “liệt”, cười rớt hàm luôn!】
Dư Sinh thở dài:
“Thật ra ban đầu tớ chỉ nghĩ là chồng mình không thực sự thích tớ. Dù sao cũng là mai mối, tình cảm chẳng được bao nhiêu, mỗi lần ở chung phòng đều qua loa cho xong, về sau mới phát hiện ra anh ấy cũng chẳng mấy để ý chuyện có con.”
“Ba năm liền không có thai, tớ khổ sở lắm, cha mẹ chồng tìm đủ các kiểu thuốc dân gian với mấy món bổ đông y, nào là canh rong biển chân giò, trứng gà còn lông hầm với hùng hoàng, loại trứng vừa nở còn chưa bóc hết lông ấy, ngày nào cũng nấu cho tớ ăn, bảo rất bổ…”
Cách Dư Sinh tả sống động đến mức dân mạng nghe cũng nổi cả da gà.
【Chỗ tớ cũng có món kiểu đó, ăn hai cái là đẻ được con trai luôn.】
【Trứng gà còn lông hầm gì đó nghe rợn người quá…】
【Tất cả cũng chỉ vì họ mong có cháu trai, tính gì là đối tốt với bạn.】
【Các món bổ dân gian này đừng tin, không có căn cứ khoa học, dễ hại sức khỏe lắm.】
Cậu (Bùi Dạng) tựa lưng vào ghế, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn:
“Thế bạn và cha mẹ chồng không bao giờ nghĩ nguyên nhân có thể từ chồng bạn sao?”
Dư Sinh nhẹ nhàng gật đầu:
“Tớ bồi bổ một năm mà chẳng thấy gì, cha mẹ chồng mới bảo chồng tớ cũng nên ăn cùng tớ luôn.”
Vì vậy, Dư Sinh vẫn luôn nghĩ chắc bản thân yếu là một phần, chồng cũng là một phần, mà chuyện này lại động chạm tới tự ái đàn ông, nên chẳng ai dám nói thẳng ra.
“Có lần, cha mẹ chồng nấu cho anh ấy món pín bò hầm cá quả, nghe nói bổ cực kỳ.”
【Pín bò với cá quả hầm là siêu bổ, hai món này kết hợp bò già còn đứng dậy cày ruộng luôn!】
【Ai yếu sinh lý thì về thử nấu cho chồng ăn nhé, hai ngày không xuống giường luôn.】
【Tớ suýt chết vì món này, hiệu quả thật sự luôn.】
【Bình luận các chị mạnh mẽ quá…】
【Tớ là nữ sinh thuần khiết, chẳng hiểu các chị nói gì đâu nha!】
【Làm học bá đi làm bài tập chắc cảm giác như này…】
Dư Sinh đỏ mặt, nói nhỏ:
“Thật ra cũng là sau lần đó tớ mới có thai.”
“Chắc vì chuyện này mà chồng tớ còn cãi nhau to với ba mẹ anh ấy, sau đó ông bà cũng không giục nữa, rồi một thời gian sau thì tớ có bầu.”
【Bị nói ‘không được’ nên tự ái quá mà nổi cáu luôn.】
【Không được thì là không được, còn cấm người ta nói thật?】
【Cười chết, chỉ vì sĩ diện mà để vợ chịu khổ suốt ba năm, làm chồng kiểu này thật quá hèn.】
Cậu (Bùi Dạng) mở trang cá nhân của Dư Sinh, thấy bên trong có khá nhiều video ghi lại cuộc sống thường ngày. Cậu tiện tay bấm vào vài cái, rồi hỏi:
“Tài khoản của bạn ấy, cái người mặc đồ đen trong video thứ ba, đó là chồng bạn à?”
“Người mặc đồ đen hả? Để tớ xem lại…”
Dư Sinh làm trong ngành làm đẹp, nên tài khoản của cô không chỉ đăng clip đời thường mà còn có video quảng bá cửa hàng, chụp nhiều quá nên cô cũng chẳng nhớ hết. Phải tua lại đúng đoạn cậu nói thì mới nhận ra.
Tìm được đoạn video ấy, Dư Sinh giật mình trợn tròn mắt:
“Đúng rồi, người đó chính là chồng tớ.”
Đó là một người đàn ông có gương mặt khá ưa nhìn, cằm có một nốt ruồi đen dễ nhận ra — đặc điểm khá rõ ràng.
Nhưng…
“Sao cậu biết được hay vậy?”
Cô nhìn cậu trên màn hình, trong mắt đầy kinh ngạc — bởi từ trước đến giờ cô chưa từng kể ngoại hình chồng mình cho ai trong phòng livestream, cậu chỉ liếc một cái video mà đã nhận ra ngay.
Cậu hỏi lại:
“Đoạn video đó là bạn tự quay đúng không?”
“Ừ, đúng rồi.”
“Vậy thì không sai đâu.” Cậu bình thản phân tích,
“Góc máy là từ người thứ hai — rõ ràng có xu hướng tình cảm cá nhân. Trong video có nhiều người, nhưng toàn bộ tiêu điểm đều đặt lên người đàn ông áo đen kia. Đoạn video chỉ 15 giây mà anh ta xuất hiện tận bốn lần, ba lần ở ngay giữa khung hình. Bàn còn mấy người đàn ông khác, nhưng đều có bạn gái đi cùng, chỉ riêng anh ta ngồi cạnh ghế trống.”
【Quay video cũng lộ tình cảm, khi thực sự thích ai sẽ vô thức đưa người ấy lên khung hình đẹp nhất.】
【Hóa ra là có lý do thật, bảo sao người yêu cũ mỗi lần chụp ảnh tớ toàn xấu.】
【Tốt rồi, bạn trai lại có thêm một cái cớ để bị chửi nữa.】
Dư Sinh nhìn lại đoạn video, rồi giải thích:
“À, đây là buổi họp mặt bạn cấp ba, ai kết hôn thì phải dắt theo vợ/chồng đi cùng, tớ cũng đi. Ăn uống xong mọi người bảo chụp ảnh chung, nên tớ giúp bọn họ quay lại cảnh này.”
Không ít dân mạng cũng tò mò vào trang cá nhân của Dư Sinh xem thử.
【Chồng bạn nhìn khỏe mạnh thế, sao lại yếu sinh lý nhỉ?】
【Huấn luyện viên thể hình trông cơ bắp thế chứ, bên trong chưa chắc ổn đâu, thử rồi biết…】
【Ha ha, ngoài đời không khác gì mấy cây ớt treo trên cành cây lớn!】
【Phòng này tốc độ chạy xe 80km/h, ai không kịp chỉ nên đứng ngửi khói.】
Cậu (Bùi Dạng) tua đi tua lại video, ấn tạm dừng, chỉ vào màn hình:
“Người đàn ông ngồi bên trái chồng bạn là ai vậy?”
Dư Sinh nhìn kỹ rồi đáp:
“Bạn cấp ba luôn, hai người đó cùng lớp với chồng tớ.”
Cô hơi ngạc nhiên, chẳng phải vừa mới nói đây là buổi họp lớp hay sao?
“Nói đúng ra bốn người bọn tớ rất có duyên. Chồng tớ với anh ấy là bạn cùng lớp, tớ với vợ của anh ấy cũng là bạn cấp ba, lại là bạn thân nữa. Hai người họ quen nhau nhờ hôn lễ của tớ với chồng tớ, tớ cũng coi như nửa bà mối.”
Cậu (Bùi Dạng) mặt lạnh đi, đuôi mắt hạ thấp, nét hờ hững trong ánh mắt dần biến mất, chỉ còn lại sự trầm tư rõ rệt:
“Khó trách chồng bạn không muốn có con…”
Dư Sinh không hiểu:
“Sao lại thế?”
Cậu (Bùi Dạng) ánh mắt trở nên sâu hơn mấy phần:
“Bạn không phát hiện chồng bạn và người đàn ông này đều đeo nhẫn đôi à?”
“Nhẫn đôi? Cùng Lý Tử Hiên á?”
— Lý Tử Hiên chính là người bạn cấp ba ngồi cạnh chồng Dư Sinh.
Dư Sinh phóng to màn hình, nhìn kỹ rồi gần như nín thở.
【Ơ, hình như giống nhau thật ấy nhỉ…】
【Thôi, nam sinh ký túc xá mặc chung cả quần đùi mà, nhẫn giống nhau chắc cũng bình thường thôi.】
【Cùng mẫu thôi mà, nhưng hai ông đàn ông đeo nhẫn đôi cũng hơi lạ.】
“Nhẫn đôi thật á?” Dư Sinh chưa hiểu vì sao cậu (Bùi Dạng) lại đột nhiên chú ý đến chuyện này, nhưng cô biết nhẫn đôi có ý nghĩa gì. Lúc cưới, mẹ cô đang bệnh nặng, lễ nghi có thể giản tiện thì giản tiện, cả hôn lễ lẫn nhẫn cưới đều không làm, không mua.
Một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng, Dư Sinh lí nhí:
“Chồng tớ nói nhẫn này là kỷ niệm tốt nghiệp cấp ba, anh ấy quý tình bạn nên đeo mãi không bỏ.”
Cậu nhướng mày:
“Nếu là kỷ niệm tốt nghiệp thì sao mấy bạn khác không ai đeo?”
Dư Sinh lập tức cuống quýt soát lại các ngón tay trên bàn của mọi người, những người đã kết hôn cơ bản đều đeo nhẫn cưới giống nhau, nhìn kỹ mới thấy có vài điểm nhỏ khác biệt.
【Tra Baidu thử xem, thấy giống một mẫu nào ấy…】
Chỉ một lúc sau đã có dân mạng dùng phần mềm nhận diện hình ảnh, tra được chính xác mẫu nhẫn và gửi link lên bình luận.
【Hoa văn giống y đúc, đúng mẫu này rồi.】
【Không chỉ là nhẫn đôi, mà còn là nhẫn cưới dành cho người yêu đồng tính, một cặp gần ba mươi triệu!】
【Mẫu này là phiên bản kỷ niệm 5 năm của hãng, ra mắt cách đây 5 năm. Chồng bạn 27 tuổi, tốt nghiệp cấp ba cũng phải 10 năm trước rồi? Sao có thể là kỷ niệm cấp ba?】
Cậu (Bùi Dạng) nhìn các bình luận rồi bổ sung:
“Mẫu nhẫn này tên là ‘Tình yêu chân thành bất chấp rào cản, hôn nhân không phân giới tính’. Chỉ bán cho các cặp đôi đồng tính, phải dùng giấy tờ xác nhận, cả đời chỉ được mua một lần.”
【Chuẩn, chuẩn! Toàn khách hàng là gay hoặc les thôi, phải xác minh mới bán, không được mua hai lần luôn.】
【Trời, thiết kế riêng cho gay á?】
Dư Sinh nhìn loạt làn đạn như muốn nổ tung đầu, càng thêm rối bời.
Cô lắp bắp:
“Thế… họ kết hôn bao lâu rồi? Có con không?”
Một giọng nam trong trẻo, sâu lắng vang lên từ màn hình, ít nhiều giúp cô gái ổn định lại tinh thần.
“Bọn họ kết hôn cũng gần ba năm rồi, vẫn chưa có con.” Dư Sinh vừa xoa thái dương đang đau nhức vừa nói, “Sau khi cưới, Tiểu Vũ cũng như mình, mãi không có con. Sau này mình phát hiện mình có thai, còn mách cho cô ấy mấy bài thuốc cổ truyền nữa, nhưng mà…”
Bùi Dạng thấy cô gái ngập ngừng, bèn gặng hỏi:
“Nhưng mà sao?”
“Chồng của cô ấy… đi thắt ống dẫn tinh, bây giờ họ cũng vì chuyện này mà làm ầm lên đòi ly hôn.”
Dư Sinh nói, mắt đỏ hoe.
【!!!】
【Thắt ống dẫn tinh á? Họ còn đang muốn có con mà?】
【Sao lại đi thắt ống dẫn tinh? Giờ đàn ông chủ động làm việc này hiếm lắm.】
Bùi Dạng cũng thấy khó hiểu:
“Bạn của bạn không biết gì à?”
“Không biết.” Dư Sinh nói, “Là Tiểu Vũ trong lúc dọn nhà vô tình phát hiện tờ giấy khám, mới biết là chồng cô ấy đã làm từ nhiều năm trước rồi, vì bạn gái cũ, nhưng vẫn giấu không nói.”
Dư Sinh biết mình không nên lên sóng bàn chuyện riêng tư người khác, nên cũng không muốn nói sâu thêm nữa.
Bùi Dạng khẽ cụp hàng mi dài, giọng lạnh lùng:
“Mình khuyên bạn báo công an đi, có thể các bạn đang gặp phải lừa hôn gay.”
【Gay á? Là gay sao? Căng quá!】
【Khoan, ý chủ stream là… chồng của Dư Sinh với chồng bạn thân cô ấy thực ra là một cặp?】
【Không thể nào, cả hai đều lấy vợ làm bình phong, mà còn là một đôi thật ngoài đời luôn? Quá kinh điển!】
【Bị “bỏ xó” ba năm không con, hóa ra chồng mình là gay! Kịch bản này cẩu huyết thật sự, mê quá!】
Dư Sinh ngơ ngác một lúc mới hoàn hồn lại, lắp bắp:
“Lừa hôn gay?”
“Ý anh là chồng tôi là đồng tính á?”
Bùi Dạng gật đầu:
“Không sai.”
Chỉ một câu nhẹ bẫng nhưng như sét đánh giữa trời quang, khiến Dư Sinh sững sờ, cả người như bị hút sạch sức lực.
“Sao có thể! Anh ấy… anh ấy sao lại là đồng tính?”
Bùi Dạng: “……”
Không lẽ lại bảo đây là… trực giác? Anh là đàn ông, cũng là đồng tính, nên chỉ liếc mắt là nhận ra ngay đồng loại giữa biển người.
Nhưng “trực giác” kiểu này, chẳng mấy ai tin.
【Chỉ dựa vào mỗi chuyện “triệt sản” mà gắn mác gay, 666 thật.】
【Bình thường chẳng ai lại “chết chìm” trên mạng thế này đâu, xem tới đây mình càng chắc kèo là… kịch bản, thôi cứ xem giải trí đi.】
【Đúng đó, biên truyện cũng nên thực tế chút đi, mỗi cái nhẫn thôi mà cũng nói lên được gì à, chồng tôi nhiều khi cũng chẳng để ý nhãn mác gì, cứ mua linh tinh thôi.】
【Mua đồ mấy chục triệu mà còn không xem nhãn, thôi chị cũng nên kiểm tra lại chồng mình có gay không đi!】
【Miệng mấy bạn netizen bây giờ mình thích thật!】
Bùi Dạng lướt mắt nhìn làn đạn, khẽ mở môi:
“Tin hay không tùy bạn, nhưng bạn hoàn toàn có thể tự kiểm chứng.”
Dư Sinh:
“Kiểm chứng kiểu gì?”
“Nhìn màu sắc vành tai là biết. Đàn ông thật sự yếu sinh lý thì vành tai sẽ sẫm màu, mắt không sáng, sắc mặt kém. Chồng bạn mặt đỏ răng trắng, tai to mặt lớn, nhìn đâu có dáng người yếu sinh lý?”
Bùi Dạng lắc đầu bất lực.
“Vậy bạn còn nghĩ chồng bạn có vấn đề à?”
【Tôi học y, phần này chuẩn. Đông y có tứ chẩn: vọng, văn, vấn, thiết – vọng là quan sát khí sắc. Chủ stream nói chuẩn đấy, chồng cô ấy không giống người yếu sinh lý, mũi cao, mặt sáng, sinh hoạt chắc vẫn bình thường, yếu chắc chắn không phải.】
【Vậy không phải yếu, chỉ là… không có hứng với phụ nữ thôi?】
【Phòng livestream này đúng là nơi “ngọa hổ tàng long”.】
Dư Sinh:
“Ý anh là… anh ấy chỉ không có hứng với tôi?”
“Trẻ con về nhà mà không chịu ăn cơm là vì sao?”
Bùi Dạng đáp mà như đùa.
Làn đạn còn nhanh trí hơn Dư Sinh:
【Chắc là đi ăn vặt ngoài đường rồi còn gì nữa!】
Qua màn “giải mã” này, Dư Sinh đã hiểu ra – cha mẹ chồng giục sinh liên tục, chồng mỗi lần “gần gũi” thì qua loa cho xong, Dư Sinh từng nghĩ chồng ngoại tình, nhưng chẳng ngờ đối tượng lại là… một người đàn ông!
Dư Sinh choáng váng, mắt hoa lên, lại nghe Bùi Dạng nói tiếp:
“Hơn nữa theo lời bạn kể, hai vợ chồng vẫn quan hệ đều đều, không dùng biện pháp tránh thai gì, tính trung bình thì ba năm chắc chắn phải có thai, trừ phi…”
Bùi Dạng nghĩ tới một khả năng “quá sức tưởng tượng” nhưng lại vô cùng hợp lý:
“Chồng bạn cũng từng đi thắt ống dẫn tinh rồi.”