Hạ Trì Uyển mỉm cười nhìn Hạ Tử Hiên, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết treo trên trời cao. 
Rõ ràng nàng cười rất dịu dàng, hoàn toàn không có chút gì gọi là đáng sợ, nhưng khi đối diện với nụ cười ấy, Hạ Tử Hiên lại rùng mình một cái, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng. 
Nụ cười trên môi Hạ Trì Uyển càng sâu hơn. Đúng vậy, hiện tại Hạ Tử Hiên mới chỉ mười hai tuổi.
Thế nên sau khi cướp đoạt công lao của người khác, hắn vẫn còn cảm giác chột dạ.
Không giống như kiếp trước—đến tận lúc cuối cùng, hắn có thể đ.â.m nàng một nhát chí mạng, khiến m.á.u nàng đầm đìa, nhưng vẫn có thể thân thiết gọi nàng một tiếng "Nhị tỷ".
“Dù sao đây cũng là vinh quang của tướng phủ, không biết Đại đệ có thể nói rõ hơn một chút không? Rốt cuộc hoàng thượng ban thưởng đệ vì lý do gì?”
“Hoàng thượng chỉ thấy ta lo lắng cho Đại tỷ, cảm thấy huynh đệ tỷ muội chúng ta hòa thuận nên mới ban thưởng, không có gì to tát cả.” Hạ Tử Hiên có chút không tự nhiên đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play