Edit & Beta: YACchan
Những người bên trong căn nhà vẫn còn đang chìm trong xúc động sắp được giải thoát. Đặc biệt là với Joyce, sự xuất hiện bất ngờ của anh họ Wilcox khiến cậu ta hoàn toàn yên tâm, lòng nhẹ hẳn đi như trút được đá đè ngực.
Dù vẫn giữ sự cảnh giác với nhau, nhưng cả nhóm năm người cũng nhận ra - từ âm thanh vọng vào có thể đoán được - bên ngoài không chỉ có một hai người, mà là cả một nhóm. Số lượng lớn như vậy đủ để phá vỡ cái cảm giác ngột ngạt, nghi kỵ đặc trưng của “mô típ biệt thự giữa bão tuyết”, nơi mọi người đều cô lập và nghi ngờ lẫn nhau.
Trong hoàn cảnh ấy, toàn bộ sự chú ý của Joyce chỉ còn dồn vào việc “anh họ Wilcox sẽ đến cứu mình ra ngoài”, đến nỗi vừa rồi Wilcox nói gì cậu cũng chẳng để tâm mấy.
Ngược lại, người còn giữ được sự tỉnh táo là Giáo sư Jones, ông ta im lặng vài giây rồi đột ngột hỏi to qua lớp tường: "Cậu vừa nói ‘cả thế giới đều biết chuyện chúng tôi mất tích’? Là có ý gì? Nếu vậy thì… vì sao cảnh sát vẫn chưa tới!?”
Wilcox vừa hì hục gỡ thêm một dây leo vừa trả lời thản nhiên: "Thì cảnh sát cũng phải vào được mới cứu được chứ!”
Joyce lo lắng gọi: "Anh họ!?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play