Edit & Beta: YACchan
Trong chớp mắt, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía Phàn Viễn, làm cậu bé giật mình một cái.
Cậu bé này tuy cũng đã mười ba mười bốn tuổi, học cấp hai rồi, nhưng rõ ràng tính cách rất mềm mỏng và rụt rè, cảm thấy căng thẳng xấu hổ cũng là chuyện bình thường.
Mọi người thấy vậy, chớp mắt một cái, rồi cũng nhanh chóng thu lại ánh nhìn, ai nấy quay lại ăn uống như thường, thậm chí còn có người cố ý xoay người đi, vừa nói vừa cười như đang bàn chuyện khác.
Cảnh Kỳ Trăn vẫn ngồi đối diện Phàn Viễn từ đầu đến giờ thì không hề nhúc nhích, dịu giọng khuyên nhủ, từng chút từng chút một: "Đừng vội, từ từ nói. Không biết nói thế nào cũng không sao, ăn chút gì đó trước, để bình tâm lại."
Vừa ăn vừa nói quả thật là một cách giúp người ta thư giãn phần nào.
Dưới sự khuyên nhủ của Cảnh Kỳ Trăn, Phàn Viễn lại ăn thêm vài miếng, sau đó mới thở dài một hơi, bắt đầu kể lại đứt quãng câu chuyện đã xảy ra với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT