Edit & Beta: YACchan
Mã run lên một cái, nhưng không trả lời.
Tư Gia Dương không nhịn được nói: "Biến thành quỷ rồi, vậy mà chỉ nhốt mấy đứa nhỏ này lại để bắt chúng tiếp tục chơi trò chơi? Nghe vào thì... ừm — đúng là kiểu trả thù con nít, cái thằng nhóc tên Phàn Viễn đó cũng mềm lòng quá."
Vương Phi Chu buột miệng nói: "Chỉ có mấy đứa nhóc dễ dãi, dễ bị bắt nạt thì mới hay bị dọa nạt vậy thôi, chứ gặp phải đứa suốt ngày chỉ biết méc giáo viên ấy hả, tụi kia cũng không dám làm càn như vậy đâu."
Hai người nói xong vài câu, thấy Mã vẫn đang run rẩy co rúm, bèn liếc nhìn nhau, rồi lại cảm thấy cũng chẳng còn gì để nói thêm, chỉ đành thở dài một tiếng.
Thế nhưng Cảnh Kỳ Trăn thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng, tiếp tục suy luận theo dòng suy nghĩ của mình: "Trần Kiều thích Phàn Viễn chắc là thật đấy, nhưng Phàn Viễn rõ ràng không thích Trần Kiều, cũng không thích cái nhóm bốn người các em. Một học sinh giỏi thì có thể bị đòi tiền, nhưng mà sẽ không dễ dàng trốn học đâu, đúng không? Trong mắt mấy người như vậy, giáo viên vẫn rất có uy đấy, cho nên, chắc là Đại Lộc đã nói gì đó, đe dọa Phàn Viễn?"
Lão Tiêu chỉ vào Mã trước mặt, lẩm bẩm: "Tôi thấy chắc là Đại Lộc còn phải kéo theo cậu này thì mới dọa nổi người ta chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play