Edit & Beta: YACchan
Mặc dù đã có manh mối, nhưng làm sao để hoàn thành mục tiêu đó thì lại là một vấn đề hoàn toàn mới.
Ngừng lại một chút, Wilcox nhìn sang Đường Tùng, không khỏi trầm ngâm nói: "Nhưng mà chúng ta phải làm sao để quay lại, hội hợp với Cảnh Kỳ Trăn và mấy người kia?"
Rõ ràng trong ký ức không hề có cái tên Cảnh Kỳ Trăn, thế nhưng, lúc thốt ra lại bản năng cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Đường Tùng và Wilcox nhìn nhau, càng lúc càng chắc chắn, ký ức trong đầu mình đã bị thiếu sót nghiêm trọng.
Đường Tùng hơi nhíu mày, trầm ngâm nói: "Thật ra, mất trí nhớ vẫn chưa phải điều tệ nhất. Nếu một người bị mất đi lượng lớn ký ức, vậy thì anh ta sẽ rơi vào tình cảnh chỉ muốn tìm lại trí nhớ và chân tướng. Nhưng nếu trong trí nhớ của chúng ta đã bị nhồi vào những phần giả dối, mà chính bản thân ta lại không phân biệt được thật giả, thì mới là chuyện dễ gây trì hoãn."
Wilcox nghiêm túc lắng nghe giọng Tứ Xuyên mang vị lẩu cay của mình, đối chiếu với video mà mình từng ghi âm để nhắc nhở bản thân sẽ mất trí nhớ, rồi nghiêm túc nói với Đường Tùng: "Tôi thấy vẫn ổn, phần ký ức về đại học trong đầu tôi có vẻ vẫn thật, chỉ có phần liên quan đến rạp chiếu phim này là giả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT