Edit & Beta: YACchan
Thu lại ánh mắt đang đặt trên Vân Song Hoa, Cảnh Kỳ Trăn vẫn không kiềm được suy nghĩ: rốt cuộc anh ấy cầm hộp thuốc đó làm gì?
Liên tưởng đến lần trước ở vùng xâm thực bên nước ngoài, cái cách Vân Song Hoa biểu hiện sự xa cách và lạnh lùng, Cảnh Kỳ Trăn lại thấy khó hiểu - dù Vân Song Hoa có hơi kỳ lạ, nhưng qua những gì anh ấy thể hiện thường ngày, thật sự không giống một bệnh nhân tâm thần, ngược lại còn giống như người mất trí nhớ hơn.
Chẳng lẽ… Vân Song Hoa chỉ đơn thuần tò mò mùi vị của thuốc? Với việc lần trước ăn cả đồ ăn bị Tư Gia Dương bỏ thuốc mà vẫn bình yên vô sự, thì khả năng đó… cũng không phải không có lý?
Đè nén hàng loạt suy đoán trong đầu, Cảnh Kỳ Trăn nhanh chóng báo cáo lại phát hiện bên phía mình qua hệ thống liên lạc không dây.
Mạn Mạn suy đoán: "Nếu nói như vậy thì, ở những nơi khác trong bệnh viện mà bệnh nhân có thể tiếp xúc được, rất có thể cũng sẽ tồn tại những chứng cứ tương tự. Còn các khoa khác thì chắc là khó, vì họ không quen thuộc.”
Cảnh Kỳ Trăn phân tích: "Những nơi một bệnh nhân mắc tâm thần phân liệt dễ tiếp cận gồm quầy đăng ký, phòng khám chuyên khoa tâm thần, phòng thuốc, khu điều trị nội trú?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT