Theo tình tiết trong Hoạt Xuân Yến, lúc này nhân vật thụ vì trời mưa, lại lạc đường nên đành vào một hang núi tránh mưa, nhóm lửa sưởi ấm. Y vừa cởi áo chuẩn bị hong khô thì đúng lúc gặp Diệp Tang cũng tiến vào hang trú mưa. Bầu không khí mờ ám vây quanh hai người, nhưng rốt cuộc chẳng xảy ra chuyện gì. Chờ mưa ngớt, Diệp Tang liền rời đi trước.
Thoạt nhìn thì chẳng có gì không ổn, nhưng tai họa nằm ở chỗ — Diệp Tang để quên trường bào của mình. Sau đó, khi Diệp Lăng tìm tới, cảnh tượng đập vào mắt hắn chính là: cơ thể ướt sũng, chỉ còn mặc áo trong, bên cạnh lại còn vứt lăn lóc một chiếc trường bào của kẻ khác… Thế là Diệp Lăng trong bản gốc trực tiếp bùng nổ, chẳng buồn cho thụ một cơ hội giải thích.
Về sau… nếu đặt trong bối cảnh hiện đại thì chắc chắn đã bị cấm in rồi! Nhưng Thương Hành Vân thì mở hết công suất, viết một lèo hơn ba chương “nặng đô”!
Cái gã này rốt cuộc là có bao nhiêu hứng thú nhìn ta bị ngược đây hả!
Ngẫm nghĩ một lúc, Doãn Duệ Bạch dứt khoát xoay người, quay lưng với hang núi.
— Ối giời ơi, quanh đây làm gì có cái hang nào! Ta cứ tìm đại một gốc cây trú mưa vậy, dù sao cũng không mưa bao lâu đâu!
Nhưng ở dưới tán cây lại dễ bị người ta bắt gặp. Nhỡ đâu lại đụng phải kẻ không muốn gặp thì sao… Y ngẩng đầu nhìn những cành cây thô to vươn cao tít tắp, bèn tung người ngồi hẳn lên trên, dựa lưng vào thân cây mà thảnh thơi thả lỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play