Trần Phong Liệt cuối cùng cũng chịu khó liếc nhìn vợ cũ một cái. Bảy năm hôn nhân, cô luôn đứng về phía anh ta, chưa từng nghĩ tới chuyện ly hôn. Vậy mà, khi đã ký đơn, cô lại dứt khoát phản công.
"Tôi làm gì chứ? Tôi chỉ đơn giản là nhìn trúng năng lực của Chu Yến Thành, cho cậu ấy nhiều cơ hội hơn một chút, ai ngờ cậu ta lại kém may mắn đến thế—"
“Bốp!”
Một cái tát mạnh như trời giáng, đánh thẳng vào mặt Trần Phong Liệt, khiến vẻ châm chọc trong mắt anh ta còn chưa kịp tan biến.
Cả phòng rơi vào im lặng sững sờ, ngay cả Chu Yến Thành cũng hơi ngạc nhiên.
“Trần Phong Liệt, anh đúng là càng sống càng trơ trẽn.”
Một câu của Khương Điềm, sắc như dao, làm mặt Trần Phong Liệt lập tức tối sầm.
Anh ta gằn giọng: “Cô có biết mình đang nói cái gì không?”
“Anh quên rồi à? Trước đây anh cũng từng bị người ta chơi xỏ, đến mức không còn nổi một căn nhà để ở. Khi ấy anh từng nói sẽ không bao giờ để ai khác phải rơi vào hoàn cảnh như mình. Vậy mà bây giờ thì sao?” Ánh mắt Khương Điềm lạnh như băng. “Anh cũng thành loại người mà anh từng khinh miệt.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play