Cho dù ba anh em ở trước mặt người ngoài hay người nhà cũng thế.
Chỉ có hai tình huống, một là nói đùa, hai là tức giận muốn đánh người.
Cái trước còn tốt, cái sau…
Sở Giang Sơn vô thức muốn khôi phục dáng vẻ nịnh nọt của mình, thoáng nhìn qua Hạ Trầm có vẻ đang xem kịch vui, tâm trạng vui vẻ người thường khó có được.
Anh ấy dừng một chút, quyết định chuyển chủ đề, ho một tiếng hỏi: “Em gái, em thu dọn đồ xong chưa, buổi chiều xe sẽ tới đón em, cần anh đưa đi không?”
Sở Ngu âm trầm liếc nhìn Sở Giang Sơn mấy lần, đến khi anh run rẩy mới mở lòng từ bi nói: “Không cần, đồ đạc thu dọn xong rồi, đi bệnh viện trước đã. Nói đến đây cô nhíu mày, vừa đi vừa nói với anh trai Sở: “Em nói anh nghe, vết thương của anh còn chưa khỏi hẳn, em không có bên cạnh, anh phải chú ý...”
Một khi nhớ tới lời dặn dò thì càng nói càng nhiều, anh trai Sở ngoan ngoãn nghe em gái dặn dò, lúc đi ra ngoài sẵn tiện nhìn Hạ Trầm với ánh mắt đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT