Edit Ngọc Trúc
Khâu Cương Nghị rớt mạng, mà phó bản Tân nương quỷ lại yêu cầu đủ bốn người mới có thể thông quan, đành phải dừng giữa chừng. Đồng Du đành phải đi vào, dẫn ba người còn lại ra ngoài.
Ba người vừa bước ra khỏi mật thất, lập tức đồng loạt thở dài một hơi, động tác giống như đã luyện tập từ trước.
Đồng Du nhịn cười, cố gắng không quay đầu lại để khỏi nhìn thấy biểu cảm của bọn họ.
Tiểu Phi là người duy nhất ngoài Cương Nghị từng tiếp xúc gần với Tân nương quỷ, thậm chí còn tận mắt chứng kiến cảnh Tân nương quỷ thè lưỡi liếm cổ Cương Nghị. Nói thật, cảnh tượng đó chấn động đến mức khó lòng diễn tả, hắn đến giờ vẫn còn cảm giác hai chân mềm nhũn.
“Có nước ấm không? Tôi thấy hơi lạnh…” Âm thanh lạch cạch vang lên khi hắn dựa vào lan can, lúc này mới phát hiện giọng nói của mình khẽ run.
“Ờ... tôi còn chưa kịp chuẩn bị nước uống.” Thực ra không phải chưa kịp, mà vốn dĩ Đồng Du không tính chuẩn bị. Đây là thế giới giả thuyết, ở đây con người vẫn có thể ăn uống, nhưng chỉ để thỏa mãn vị giác, hoàn toàn không thật sự có cảm giác đói khát. Việc Lanh Canh thấy lạnh, đơn thuần là vì bị dọa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT