Côn Luân vốn phát sóng trực tiếp vào buổi tối, xong xuôi lại còn một đống việc phải xử lý. Đợi đến khi làm hết mọi chuyện, trời cũng đã tờ mờ sáng.
Đồng Du mệt lử, lẩm bẩm: “Vẫn là phát sóng ban ngày thích hơn.” Nói xong, cậu còn chưa kịp tắm rửa gì đã mơ mơ màng màng ngã xuống giường ngủ luôn.
Một giấc ngủ say, đến khi tỉnh dậy thì đã mười giờ sáng.
“Tiểu Béo, hấp cho ta một xửng bánh bao nhỏ.” Đồng Du mở cửa, hướng xuống lầu hét một câu rồi mới đi rửa mặt.
Rửa mặt xong, cả người thoải mái, tinh thần sảng khoái, Đồng Du tràn đầy sức sống đi xuống lầu. Thấy trên bàn đã dọn sẵn bánh bao hấp còn nóng hổi, bụng đói cồn cào khiến cậu chẳng khách khí gì, vươn tay ăn liền, đói đến mức cắm đầu nhai ngấu nghiến. Không cẩn thận bị nghẹn.
“Mau uống nước.” Một ly nước được đưa tới kịp thời.
Nghe thấy giọng nói ấy, Đồng Du vội nhận lấy uống luôn, ngẩng đầu lên thì thấy một gương mặt quen thuộc đã lâu không gặp thanh tú, anh tuấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT