◎ Nhờ phúc của cậu, bây giờ không ai dám động đến Thủy Lam Tinh ◎
Mọi việc đều ổn thoả, Đồng Du uống thuốc.
Thuốc vừa vào bụng, cơ thể cậu không có biểu hiện gì khác thường, chỉ cảm thấy trong biển tinh thần như có một luồng gió mát lướt qua, nơi gió đi qua, cảm giác nóng ran liền bị quét sạch. Thường ngày cậu không hề để ý đến luồng khô nóng này, vẫn nghĩ đó là trạng thái bình thường của tinh thần lực bản thân. Nhưng lúc này, khi sự khô nóng ấy bị làn gió mát kia thổi tan, cậu mới chợt nhận ra đó là tàn dư tinh thần lực của Thịnh Cảnh để lại.
Dễ chịu quá đi mất~~
Cảm giác quá dễ chịu khiến Đồng Du gần như rên khẽ ra tiếng.
Trước đây, cậu chưa từng thấy tinh thần lực của Thịnh Cảnh mang đến áp lực gì lớn lao, nhưng đến giờ phút này, khi biển tinh thần hoàn toàn sạch sẽ, cậu mới thật sự nhận ra, thì ra không có cái luồng “nóng ran” đó mới là thoải mái đến thế nào.
Ví dụ như, giống như cậu cả ngày ở trong một căn phòng kín, vốn không cảm thấy gì lạ. Nhưng một khi bước ra ngoài, vào khu rừng xanh mát, cậu sẽ lập tức phát hiện ra không khí trong căn phòng kia rốt cuộc đục ngầu đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT