Sau khi liên lạc với Kiều, Thời Vận uống một ngụm nước ấm do robot nhỏ đưa tới, cả thể xác lẫn tinh thần đều cảm thấy nhẹ nhõm, thư thái.
Phủ Nguyên soái chiếm một diện tích rất rộng, phần chính rộng tới một kilomet vuông, kéo dài ra ngoài thêm vài kilomet nữa đều là lãnh địa riêng của Thời Dịch.
Bên trong phủ Nguyên soái có hệ thống tuần hoàn tự nhiên rất hoàn chỉnh. Thu Kiến Hi thích hoa, nên Thời Dịch đã trồng cả một biển hoa. Mặc dù đã hai mươi năm không có người ở, nhưng nơi này vẫn giữ nguyên dáng vẻ khi chủ nhân rời đi.
Tất cả là nhờ Kiều, anh ta đã dặn dò những robot nhỏ chăm sóc mọi thứ ở đây.
Nghĩ lại, việc Ôn Vân Khanh giả vờ làm mẹ hiền trước mặt cô, phần nào cũng là vì kiêng dè Kiều. Nếu không có Kiều, có lẽ tình cảnh của cô sẽ rất tồi tệ.
Từ khi sinh ra, Thời Vận đã sống ở biệt thự trên núi Thanh Hoàn, số lần đến phủ Nguyên soái chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Cô đưa chiếc cốc rỗng cho robot nhỏ, rồi đi về phía thư phòng ở tầng một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT