Sau khi đổ vạ cho Tô Ngữ Hân, Thời Vận cũng không thể chuồn đi được, mà bị Tàng Phong tóm cả hai vào văn phòng.

Sau khi nghiêm khắc giáo dục Tô Ngữ Hân, Tàng Phong chuyển ánh mắt sang Thời Vận, người đang giả vờ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, như chẳng biết gì.

Tốt lắm, mỗi lần đến trước mặt ông ấy đều giả ngoan, quay lưng đi lại chứng nào tật nấy.

Tàng Phong nóng tính giật giật khóe miệng, trong lòng lại bình tĩnh đến lạ thường, dù sao hiện tại có kích động thế nào cũng không bằng màn kịch sáng nay khiến huyết áp ông ấy tăng vọt.

Là người từng trải, ông ấy không phản đối việc học sinh yêu đương, nhưng không thể vì chuyện tình cảm mà ảnh hưởng đến việc học.

Ông ấy nhớ năm nhất Thời Vận còn rất chăm chỉ, thường xuyên có thể thấy cô ở sân tập và thư viện, nhưng sau đó không biết tại sao lại bắt đầu bê tha, thành tích vốn đã bình thường càng ngày càng tệ.

Học sinh khó quản, Tàng Phong thường xuyên lặn lội trên diễn đàn, coi như là người chứng kiến toàn bộ quá trình tình cảm “long đong lận đận” của Thời Vận.

Ông ấy đã từng khéo léo khuyên Thời Vận nên tập trung vào việc học, nhưng cô vẫn chứng nào tật nấy.

Với những học sinh khác, ông ấy còn có thể lôi ra sân tập luyện cho một trận, nhưng đối với Thời Vận, ông ấy lại bó tay.

Năng lực thể chất của cô quá kém, không chịu nổi một trận đòn của ông ấy, thân phận lại khá đặc biệt, người nhà lại hết mực nuông chiều.

Tàng Phong nghiêm mặt, gõ gõ ngón tay lên bàn, nói: "Thời Vận, em nộp giấy trắng trong kỳ thi giữa kỳ?"

Thời Vận giật mình, cô không rõ nguyên chủ trước đây thi cử thế nào, nhưng nộp giấy trắng quả thực không đúng.

Cô còn chưa kịp trả lời, Tàng Phong đã mở máy tính cá nhân, nhấp vài cái, đẩy màn hình ảo đến trước mặt cô, nói: "Thời Vận, tôi nghĩ em nên rõ hơn tôi về thành tích của mình, cũng như việc em vào trường Quân đội Đông Thanh bằng cách nào."

Nói đến đây, ông ấy dừng lại một chút.

Nếu có thể, ông ấy không muốn nói những lời quá tổn thương, nhưng sự đã đến nước này, có những lời không thể không nói.

Ông ấy chỉ vào bảng biểu đỏ rực ba phần tư trên màn hình ảo: "Em là người duy nhất bị trượt nhiều môn học như vậy trong thời gian học tập kể từ khi trường Quân đội Đông Thanh được thành lập."

"Em nên biết trường có quy định, sau khi điểm học phần âm sẽ bị buộc thôi học. Tổng số điểm học phần hiện tại của em là 1, điều này có nghĩa là nếu em vẫn không thể hoàn thành khối lượng huấn luyện của tháng này, đến cuối kỳ em sẽ phải đối mặt với việc bị đuổi học."

Là trường quân đội hàng đầu của tinh vực Đông Bộ, tài nguyên giảng dạy của trường Quân đội Đông Thanh chỉ có thể so sánh với một số trường quân đội hàng đầu của các tinh vực khác. Mỗi học viên đều vô cùng trân trọng cơ hội được học tập tại trường Quân đội Đông Thanh, kể từ khi trường được thành lập đến nay, chưa từng có học viên nào bị buộc thôi học.

Con gái của chiến thần Liên bang, Nguyên soái Thời Dịch, bị một trong những học viện cao nhất của Liên bang buộc thôi học, có thể tưởng tượng sẽ là một chuyện mất mặt đến mức nào.

Thời Vận chớp mắt, không biện minh cũng không hứa hẹn gì.

Hành động luôn thuyết phục hơn lời nói.

Ra khỏi văn phòng của Tàng Phong, di chứng sau khi chạy bộ của Thời Vận xuất hiện. Cô ngồi trên chiếc ghế thấp bên bồn hoa, xoa bóp hai chân mềm nhũn, thở dài.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cô từng được thầy hướng dẫn, đồng nghiệp và những người khác đặt rất nhiều kỳ vọng, vì vậy cô hiểu rõ áp lực mà mình phải gánh chịu.

Nguyên chủ là con gái của nguyên soái, nhưng thiên phú lại bình thường, còn phải đối mặt với đủ loại ánh mắt thất vọng, dù là người tự tin lạc quan đến đâu cũng khó tránh khỏi mất cân bằng tâm lý.

Thời Vận không thể thay đổi hiện trạng chỉ trong một đêm. Nhưng cô tuyệt đối sẽ không để bản thân bị trường Quân đội Đông Thanh buộc thôi học vì trượt môn.

Cô vừa xoa đùi vừa mở máy tính cá nhân, rất mâu thuẫn khi đặt mua táo đỏ và kỷ tử từ trung tâm mua sắm.

Trượt môn có thể thi lại, nhưng sức khỏe suy sụp thì không thể cứu vãn được.

Thời Vận luôn phân biệt rõ ràng được việc nào quan trọng hơn.

Cô tắt chế độ không làm phiền của máy tính cá nhân, chuẩn bị đứng dậy về ký túc xá thì bỗng nhiên có một bóng người phủ xuống. Cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt chất vấn của Tô Ngữ Hân.

Cô ta rời khỏi văn phòng của Tàng Phong trước cô, không ngờ lại còn ở đây đợi cô.

Còn chưa xong nữa à?

Thời Vận lười để ý đến cô ta, đứng dậy đi về phía ký túc xá, Tô Ngữ Hân lại nhanh chóng chặn trước mặt cô, tức giận nói: "Tiểu Vận, sao cậu lại trở thành thế này?"

Thế nào?

Thời Vận nhìn cô ta hai giây, cạn lời: "Cậu không sao chứ?"

Cô không phải nguyên chủ, ngốc nghếch không phân biệt được Tô Ngữ Hân là bạn thân hay trà xanh.

Thấy cô còn dám hỏi mình, Tô Ngữ Hân trừng mắt: "Là cậu nói muốn tạo bất ngờ cho Giang Hiệp trong bữa tiệc sinh nhật, kết quả lại làm anh ấy mất mặt trước mọi người, hôm nay còn—"

"Giang Hiệp Giáng Hiệp Giáng Hiệp... Tô Ngữ Hân, Giang Hiệp là vị hôn phu của tớ, cậu quan tâm anh ấy làm gì? Muốn cướp à?" Thời Vận khoanh tay trước ngực, cô cao hơn Tô Ngữ Hân gần một cái đầu, lúc này nhìn cô ta có vẻ hơi cao ngạo.

Tô Ngữ Hân bị cô chọc trúng tim đen, hơi trợn mắt rồi lập tức nhận ra mình đã lỡ lời, vội vàng phản bác: "Tiểu Vận, sao cậu có thể nói với tớ như vậy? Tớ đang quan tâm cậu, cậu lại—"

"Thôi đi, tớ không có hứng thú biết cậu có thích Giang Hiệp hay không, nhưng nếu cậu còn chặn đường tớ, tớ không ngại nói cho tất cả mọi người biết cậu muốn làm tiểu tam."

*Từ đoạn này bắt đầu đổi xưng hô của nữ chính với Tô Ngữ Hân

Nói xong, cô bước qua Tô Ngữ Hân, người sau lưng trừng mắt, như không nhận ra cô vậy.

Thời Vận không hứng thú với mấy trò đấu đá, thà dành thời gian đó để suy nghĩ cách cứu vãn sự nghiệp học hành đang sụp đổ của mình còn hơn.

Bị đuổi học khá mất mặt.

Cô nàng phế vật học tra thích giữ thể diện nghĩ thầm.

Tô Ngữ Hân nào dám chặn đường cô nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rời đi, nhưng lại nhanh chóng mở máy tính cá nhân, gửi tin nhắn cho Giang Hiệp.

【Giang Hiệp, Tiểu Vận nói rất xin lỗi về chuyện hôm qua và hôm nay, cậu ấy không dám tự mình tìm cậu, nhờ tớ nói lời xin lỗi với cậu, là cậu ấy quá tức giận mới làm ra chuyện như vậy】

Giang Hiệp vừa tập luyện xong, thấy tin nhắn này, nhíu mày, sau đó cười khẩy một tiếng, tắt máy tính cá nhân. ( app TYT - tytnovel )

Vừa mới lao vào lòng cậu ta, bây giờ lại nói không dám gặp mặt, diễn viên cũng không diễn sâu như cô.

Cậu ta mới không muốn cưới một người phụ nữ tính tình thất thường làm vợ, hôn ước này nhất định phải hủy!

***

Thời Vận không hề biết Tô Ngữ Hân diễn sâu như vậy, cô nằm vật ra giường, than thở một tiếng, cam chịu mở máy tính cá nhân xem tình hình điểm học phần cụ thể.

Nguyên chủ trượt ba phần tư số môn học, một phần tư còn lại cũng đều vừa đủ điểm qua môn, bảng điểm thảm không nỡ nhìn.

Vốn dĩ điểm học phần còn dư một chút, nhưng vì từ năm nhất đến năm ba cô đều không đạt tiêu chuẩn khối lượng huấn luyện hàng tháng do trường Quân đội Đông Thanh quy định, nên toàn bộ số điểm ít ỏi đó đều bị trừ hết vào đó. Như bảng điểm Tàng Phong cho cô xem, tổng điểm chỉ còn lại con số 1 lẻ loi.

Thời Vận khó nhọc bật dậy, bắt đầu lật xem sách giáo khoa chuyên ngành được lưu trữ trong máy tính cá nhân. Sau khi xem qua, trong lòng cũng có chút ý tưởng.

Ký ức của nguyên chủ đứt quãng, khiến cô cũng không có nhận thức đầy đủ về thế giới này, kiến thức chuyên môn mù tịt, thi cử chỉ có thể nộp giấy trắng.

Cô không thích việc bị động đặt hy vọng sinh tồn trong tương lai vào những đóng góp của người cha đã khuất cho Liên bang, ít nhất cô phải có một kỹ năng mưu sinh trong thời đại này, thợ cơ giáp chắc chắn là một lựa chọn không tồi, đối với cô mà nói cũng coi như đúng chuyên ngành.

Trong hệ thống giảng dạy của trường Quân đội Đông Thanh quy định mỗi người đều có một cơ hội đăng ký thi lại, nhưng dù có đạt hay không, điểm số sau khi thi lại sẽ ghi đè lên điểm số ban đầu.

Nói một cách đơn giản, nếu điểm thi lại thấp hơn điểm trước đó, thì điểm trước đó cũng sẽ bị thay thế.

Cô nhanh chóng sắp xếp cho mình một kế hoạch học tập, thì máy tính cá nhân đột nhiên hiện thông báo tin nhắn.

【Ngọc thụ lâm phong (người lạ): Xin chào, bạn có thấy tin nhắn của tôi không? Sao lại ẩn trang cá nhân rồi?】

Thời Vận nhìn tin nhắn trong hộp thoại, hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào. Cô lẩm bẩm hai tiếng xin lỗi, rồi xem lại lịch sử tin nhắn.

Nguyên chủ và “Ngọc thụ lâm phong” này hoàn toàn không có giao lưu, chính xác mà nói là đối phương đơn phương gửi tin nhắn, chỉ có vài dòng ngắn ngủi, là vào hôm kia.

【Ngọc thụ lâm phong (người lạ): Tôi có thể mua một ít vật liệu như trên trang cá nhân của bạn không? [hình ảnh][hình ảnh][hình ảnh]】

【Ngọc thụ lâm phong (người lạ): Loại vật liệu này thật sự có độ dẻo và khả năng dẫn truyền năng lực tinh thần tốt như vậy sao?】

Nguyên chủ không trả lời tin nhắn, dựa vào vài câu ngắn ngủi trong hộp thoại cũng có thể suy đoán, nguyên chủ không muốn giao tiếp với đối phương.

Thời Vận mở ảnh xem, bức ảnh đầu tiên là mô hình cơ giáp mà nguyên chủ tặng cho Giang Hiệp, hiện đang yên lặng nằm trên bàn học.

Vài bức ảnh còn lại là ảnh chụp một số vật liệu, kèm theo ghi chú về tính chất của vật liệu.

Thời Vận lập tức bị thu hút.

Số 73, tính chất tương tự kim loại Hồng Giáp K-4A cấp, khả năng dẫn truyền năng lực tinh thần xếp hạng A, độ ổn định mạnh hơn kim loại Hồng Giáp K-4A cấp…

Ghi chú rất dài và chi tiết, Thời Vận nhạy bén nhận ra nguyên chủ có bí mật, hơn nữa không phải bí mật nhỏ.

Cô xem hết tất cả các bức ảnh, thông qua tin nhắn của “Ngọc thụ lâm phong”, tìm được trang cá nhân mà người đó nói, là trang cá nhân của nguyên chủ trên diễn đàn thợ cơ giáp.

Tên hiển thị ở trung tâm cá nhân là một biểu tượng cảm xúc QAQ, tất cả nội dung trên trang cá nhân đều được đặt ở chế độ chỉ mình tôi.

Vài bức ảnh mà “Ngọc thụ lâm phong” gửi có thể là do nguyên chủ vô tình đặt sai phạm vi chia sẻ khi lưu trữ thông tin, nên vô tình bị nhìn thấy.

Cô càng xem càng kinh ngạc.

Mỗi loại vật liệu được đề cập trong ảnh đối với Thời Vận đều vô cùng xa lạ, nhưng cô không khó để ghép nối cấu trúc vật liệu hoàn chỉnh từ rất nhiều từ vựng cơ bản.

Mỗi bức ảnh đại diện cho một loại vật liệu, nguyên chủ đặt tên cho chúng bằng dãy số, còn so sánh với các loại kim loại được lưu trữ trong cơ sở dữ liệu của Liên bang, đồng thời phân tích chi tiết.

Thời Vận vừa đọc ghi chú vừa tra cứu thông tin kim loại tương ứng trên mạng tinh tế, xem đến cuối cùng, phát hiện một thư mục được mã hóa, là loại mã hóa hỗn hợp ký hiệu và số nguyên thủy nhất.

Ký ức của nguyên chủ lúc có lúc không, hiện tại cô hiển nhiên không thể mở thư mục đó.

Có lẽ trạng thái trực tuyến và việc cô không trả lời tin nhắn khiến “Ngọc thụ lâm phong” hơi sốt ruột, liền gửi một loạt tin nhắn.

【Ngọc thụ lâm phong (người lạ): Xin lỗi, việc tôi đột nhiên gửi tin nhắn cho bạn có thể đã làm phiền bạn, nhưng tôi thật sự quá tò mò, hai ngày nay tôi đã tra cứu kho dự trữ vật liệu hiện có của vũ trụ, nhưng không tìm thấy những thứ trong ảnh của bạn】

【Ngọc thụ lâm phong (người lạ): Chúng đều là vật liệu mới sao? Nếu bạn có ý định bán, xin hãy liên hệ với tôi [quỳ lạy][quỳ lạy][quỳ lạy]】

Để lâu không biết sẽ xảy ra chuyện gì, sau khi suy nghĩ ngắn gọn, Thời Vận trả lời.

【QAQ: Hiện tại không có ý định bán, cũng xin anh xóa tất cả ảnh chụp】

Câu trả lời của cô có thể nói là lạnh lùng, gần như thể hiện sự khó chịu khi bí mật bị dòm ngó trong từng câu chữ.

Đây cũng là ý cô muốn thể hiện.

Thời Vận biết rõ, dù ở thời đại nào, sự xuất hiện của vật liệu mới đều mang ý nghĩa vô hạn, huống chi trên trang cá nhân của nguyên chủ có đến hàng trăm loại vật liệu, từ cấp D đến cấp S, còn có một số được đánh dấu là chưa được kiểm tra. Hơn nữa, mỗi loại vật liệu có ghi chú chi tiết đều có thể thay thế vật liệu chính để chế tạo cơ giáp.

Nếu dữ liệu mà nguyên chủ đưa ra đều là thật, một khi bị lộ ra ngoài, không ai biết sẽ gây ra chấn động lớn đến mức nào, điều này có thể sẽ gây ra tác động cực lớn đến hệ thống lõi kim loại hiện có, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến trữ lượng tài nguyên quan trọng của các quốc gia.

Vừa rồi khi tra cứu tài liệu về kim loại, Thời Vận cũng thấy một tin tức trong các tin tức liên quan do công cụ tìm kiếm hiển thị.

Sản lượng khai thác kim loại Hồng Giáp K-4A cấp giảm dần qua các năm, Liên bang muốn mua kim loại Hồng Giáp K-4A cấp từ Vệ Nhĩ Tư Độc Lập Châu, nhưng lại bị hạn chế nhập khẩu.

Kim loại Hồng Giáp K-4A cấp là một trong những vật liệu cần thiết để chế tạo cơ giáp quân dụng cấp A, việc nhập khẩu bị hạn chế có thể đồng nghĩa với việc sản xuất cơ giáp quân dụng cấp A bị hạn chế.

Thời Vận dựa vào ghế, không khỏi nghĩ, nguyên chủ thật sự là một phế vật học tra không biết gì sao?

Dù hiện tại cô có nghi ngờ gì, cũng không có ai đưa ra câu trả lời chính xác.

Có lẽ giọng điệu trả lời tin nhắn của cô đủ nghiêm túc, “Ngọc thụ lâm phong” im lặng một lúc, mới trả lời tin nhắn nói sẽ giữ kín như bưng, và đã xóa hết ảnh chụp.

Trông không giống nói dối, Thời Vận gửi lời cảm ơn rồi không trả lời nữa, đồng thời chuyển trạng thái thành ẩn.

Cô lại nghi ngờ nguyên chủ đã cất những vật liệu đó ở đâu, cô không thấy gì trong ký túc xá, thứ duy nhất liên quan đến những bức ảnh trên trang cá nhân là mô hình cơ giáp phủ bụi trên bàn.

Thời Vận nhìn chằm chằm vào mô hình cơ giáp một lúc cũng không nhìn ra gì, còn đưa tay sờ thử, cảm giác tuyệt vời khiến cô yêu thích không buông tay, rồi lại nhận ra vật liệu chế tạo mô hình cơ giáp có thể không phải là kim loại.

Chẳng lẽ mô hình cơ giáp này được nguyên chủ chế tạo bằng vật liệu mới trong ảnh?

Thời Vận càng nghĩ càng thấy có khả năng, bèn cầm mô hình cơ giáp lên, sau khi cẩn thận sờ soạng, lại không thể phân biệt được mô hình cơ giáp này được làm bằng vật liệu gì.

Cô đau đầu một lúc vì kiến thức nghèo nàn của mình, định đặt mô hình xuống, thì ngón tay vô tình chạm vào một công tắc nào đó, chỉ nghe thấy một tiếng “cạch”, phần bụng của mô hình cơ giáp mở ra một khe hở, một vật thể hình dạng bất thường rơi ra.

Thời Vận khựng lại, nhặt nó lên, sau khi chạm vào, phát hiện nó giống như vỏ của một loài sinh vật nào đó.

Toàn thân có màu đỏ sẫm, có một lớp màng mỏng, giống như lớp sừng hình thành sau khi để lâu, phần rìa có chất khoáng hóa rất rõ ràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play