Cảm giác treo lơ lửng trên cây thật sự rất khó chịu, huống chi bên dưới còn có mấy con sói vuốt đang nhìn chằm chằm, Thời Vận nhìn quanh, ánh mắt bỗng dừng lại, cách đó không xa còn có một chiếc dù khác.
Lúc Tàng Phong đá người xuống xe bay, không phải đã cố tình tách mọi người ra sao? Sao lại có dù ở gần cô như vậy?
Thời Vận mang theo nghi ngờ, cũng không vội xuống, cô cứ treo lơ lửng như vậy một lúc, quả nhiên thấy một cái đầu tròn tròn nhô ra từ bụi cây bên cạnh, là một cậu bé mũm mĩm.
Cô cảm thấy hình như mình đã gặp cậu bé này ở đâu đó, nhưng nghĩ mãi cũng không nhớ ra, cậu bé mũm mĩm nấp trong bụi cây vẫy tay với cô, nháy mắt, cũng không biết muốn biểu đạt điều gì.
Thời Vận suy nghĩ hai giây, cũng nháy mắt lại với cậu ta, cậu bé mũm mĩm lập tức cười rộ lên, sau đó lấy ra con dao găm duy nhất trên người, nhắm vào chiếc dù đang treo cô ném tới.
Chết tiệt!
Dây đeo trên vai đột nhiên đứt, Thời Vận chưa kịp thốt ra lời nào, vội vàng đưa tay bám vào cành cây, xoay người, ngồi lên trên đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play