Truyện này mình thấy hay nên edit nha.
Nguồn:wiki
___
Vận may của đồ ngốc thì sẽ không bao giờ quá tệ!
Tùng Vân vốn là đồng học thư đồng của nhị thiếu gia Nguyễn gia – Nguyễn Hành. Sau khi phân hoá, cậu thuận theo lẽ thường trở thành người “của” thiếu gia.
Bắt đầu cuộc sống trong nội viện, đối với một người nhát gan lại ngốc nghếch như Tùng Vân mà nói thì đó vừa mới lạ lại vừa đáng sợ.
Ngay cả thiếu gia vốn luôn dịu dàng với cậu, cũng dần dần trở nên... rất biết cách "ức hiếp" người ta. Thế là Tùng Vân khóc không biết bao nhiêu nước mắt…
Cũng may là vận may của cậu hình như vẫn luôn không tồi. Cậu còn chưa biết rằng, tương lai ở bên Nguyễn Hành sẽ là một cuộc sống tốt đẹp đang chờ đợi cậu phía trước.
___
Nguyễn Hành thật sự cảm thấy, kiếp trước chắc mình nợ Tùng Vân rất nhiều tiền.
“Ngươi thật sự là khó chiều quá đấy.” – Nguyễn Hành không nhịn được mà cảm thán.
Tùng Vân co ro trong chăn, đôi mắt long lanh nước:
“Ta… ta thật sự rất dễ nuôi mà, không khó chiều đâu…”
“Vậy sao?” – Nguyễn Hành có vẻ không tin lắm.
Tùng Vân gật đầu lia lịa, vẻ mặt như còn đang rất lo lắng về cách dùng từ của Nguyễn Hành vừa rồi:
“Thiếu gia, ngài mà nói vậy, ta sẽ bị tổn thọ đó…”
“Yên tâm đi, nếu có bị tổn thọ, cũng là ta bị trừ trước.” Nguyễn Hành vừa bất đắc dĩ vừa dịu dàng nói – “Ngủ đi, đừng quấy nữa.”
___
Thông tin truyện: