Ôn Thiến khoác chiếc áo bông cũ nát, từ trong phòng bước ra.
Cái lạnh âm hơn hai mươi độ bên ngoài khiến cô run lẩy bẩy, phải lấy hết can đảm mới dám bước ra khỏi căn phòng nhỏ.
Nhưng vừa ra, cô liền thấy sân trống không.
Tuyết đọng… đã biến mất sạch sẽ.
Cô ngẩn người một lát, rồi nhanh chóng hoàn hồn trong gió lạnh, phát hiện giữa sân xuất hiện một bao vải bố. Cô vội vàng chạy tới, không kịp xem bên trong là gì, lập tức vác vào phòng.
Trong căn phòng nhỏ, nơi duy nhất có hơi ấm là chiếc giường sưởi. Nhưng than đá bên trong đã gần hết, vừa rồi Ôn Thiến mới bỏ nốt khối than cuối cùng trong nhà vào đó.
Trời giá rét, trong Băng Diễm bảo hiếm lắm mới kiếm được củi để đốt, may mắn là có mỏ than, chất lượng không tệ, nhờ vậy người ở đây mới không bị chết cóng. Nhưng sau hơn mười năm tiêu hao, lượng than dự trữ ngày càng ít, quản lý thành lũy phải cắt giảm phân phát. Năm nay số người chết vì lạnh đã tăng lên không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play