Sở Tu Yến lười biếng liếc nhìn bóng lưng đang đi xa của Trương Thuần, xoa xoa vầng trán đỏ ửng, dứt khoát ngồi bệt xuống đất, kéo dài giọng ra kêu: "Là~ ông anh trai mặt mày tang thương hai mươi tám tuổi còn chưa nhận được một bức thư tình nào đây mà~"
Trương Thuần đang đi cách đó mấy mét lảo đảo suýt ngã, quay đầu quát lớn: "Đừng có nói chuyện bằng cái giọng đó, nghe ghê chết đi được!"
Sở Tu Yến bĩu môi, "Cái ông chú này khó ở ghê."
Ba chiếc xe lớn màu đen nhánh chậm rãi lướt qua, tài xế của chiếc cuối cùng là một thanh niên trẻ cắt đầu đinh, cánh tay phải gác lên cửa sổ xe, hơi nhoài người ra nói với Sở Tu Yến đang ngồi trên đất: "Cậu lại chọc giận thôn trưởng rồi à?"
Vì tuổi tác xấp xỉ, trong đoàn xe của khu dân cư Hoàng Thạch này, ngoài Trương Thuần và ông chú mặt sẹo ra, anh chàng tài xế trẻ là người thân với Sở Tu Yến nhanh nhất.
Anh ta nói: "Tiếp theo là vào thôn rồi đấy, đừng thấy thôn trưởng lười biếng như một ông chú vô dụng, thực ra bụng dạ hẹp hòi lắm, nếu không dỗ dành ổng thì rất có thể sẽ bị đuổi đi đó? Mùa đông sắp đến rồi, xem bộ dạng của cậu chắc không sống nổi đâu."
Nói xong, anh ta còn tiếc nuối lắc đầu.
Sở Tu Yến mở to mắt, lập tức bò dậy, chạy lon ton theo sát chiếc xe, hạ giọng nói: "Anh nói có lý ghê! Nếu đã vậy, hay là chúng ta liên thủ âm thầm xử lý ông chú đó đi? Đến lúc đó tôi làm thôn trưởng, anh làm phó thôn trưởng."
"Hả?" Anh chàng tài xế lập tức ho sặc sụa như bị sặc nước bọt, vội nói lảng sang chuyện khác: "À à ừm ừm, cậu xem bên kia có cái cây mọc ra một người kìa."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT