Xung quanh lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng cười ngông cuồng của Sư lão đại vẫn còn quanh quẩn trong không khí.
Người đứng đầu căn cứ họ Hồ có một dự cảm không lành, nhanh chóng cúi đầu né tránh ánh mắt đang lao tới từ phía trước, dồn hết sự chú ý để quan sát hoa văn trên sàn nhà của tổng bộ nhà mình. Cho dù chỉ bị ánh mắt đó lướt qua nhẹ nhàng, cũng phảng phất như bị một luồng sát ý khủng bố khóa chặt, da đầu lập tức tê rần, cả người rét run.
Những người giống như ông ta còn có rất nhiều. Ít nhất là trên hành lang này, ngoài Sư lão đại dám công khai chế nhạo Trương Thuần, những người khác thậm chí đến thở mạnh cũng không dám.
Lúc này, tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng Trương Thuần, người đúng là đang nuôi thiếu niên tóc đen như một đứa trẻ, cuối cùng cũng hoàn hồn sau cơn kinh ngạc.
Ông ta đầu tiên là nhìn về phía thiếu niên đang chạy như điên, trong lòng dấy lên một cảm giác khác thường, sau đó lại một lần nữa chuyển tầm mắt về phía người đàn ông tóc vàng vẫn còn đang cười lớn kia, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào hắn, trên mặt không có một chút biểu cảm nào.
Sư lão đại làm việc chưa bao giờ biết nhìn sắc mặt, cứ mặc kệ mà cười thêm hai phút trong hoàn cảnh quỷ dị này, rồi mới thu lại nụ cười, nói với Trương Thuần với vẻ hơi buồn cười: "Hay là ông cứ để tóc mái xuống như bình thường đi, đợi đến khi có kẻ nào dám bằng mặt không bằng lòng thì lại vén lên dọa người ta?"
Trương Thuần không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play