Khu tụ cư Hoàng Thạch.
Trong thôn xóm bị màn đêm bao phủ, những ngọn đèn dầu leo lét bắt đầu sáng lên. Đêm mùa đông ập đến quá nhanh, vài nhà còn chưa kịp nấu cơm tối, lúc này ống khói mới tỏa ra những làn khói cuồn cuộn, mùi thức ăn lan tỏa khắp mọi ngóc ngách.
Sở Tu Yến nằm liệt trên sô pha, hai mắt vô hồn.
Ngồi cạnh chiếc sô pha vẫn là Thôi Chỉ Vĩnh đang cầm một cuốn sách cấm để đọc.
Hắn liếc nhìn thiếu niên, rồi lại nhìn Trương Thuần đã nhường chỗ sô pha cho mình, đang tự bê ghế đẩu ngồi cạnh nghiên cứu vòng tay, im lặng một lúc lâu rồi nói: "Thằng nhóc này cứ đờ ra như vậy gần một tiếng rồi, không có sao thật đấy à?”
"Chẳng lẽ thật sự muốn tôi đi chôn con lợn rừng trắng đó ở sân trước cửa à?" Trương Thuần nói mà không ngẩng đầu lên, "Nói trước nhé, nếu nửa đêm tôi giật mình tỉnh giấc vì ác mộng, thì hai người các người đừng hòng ai được ngủ."
Thôi Chỉ Vĩnh gõ gõ cuốn sách cấm trong tay, bực bội nói: "Tại sao lại liên lụy đến cả tôi? Tôi vẫn luôn ngồi đây đọc sách, hoàn toàn không dính dáng gì đến mâu thuẫn giữa hai người cả!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT