Lời nói của nam nhân lạnh lùng như một lưỡi dao bén nhọn, đâm vào tim Nguyệt Linh, làm cho nàng ngăn không được toàn thân run rẩy.
Thế nhưng nam nhân kia lại căn bản không để ý tới nàng, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc nhìn nàng một cái đã xoay người rời đi.
Viên lão thấy thế thì vội vàng lên tiếng, cầu khẩn nói: “Chấp sự đại nhân , xin dừng bước, cuối cùng là chuyện gì xảy ra a? Nguyệt Nhi bại trong thi đấu ngoại môn à, nàng cũng không phải là đệ tử bị đào thải a, không cần phải đưa đến chỗ chúng ta.”
Vị chấp sự kia liếc mắt nhìn hắn một cái, hừ nhẹ lên tiếng: “Hừ, bại trong thi đấu ngoại môn, xác thực không cần đào thải. Thế nhưng gân mạch toàn thân nha đầu này đã đứt thành từng khúc, đã thành kẻ tàn phế, lưu ở ngoại môn cũng vô dụng, không ném tới nơi bỏ đi này của các ngươi thì còn có thể ném đến nơi nào? Lại nói, các ngươi không phải có cái tu la tràng tỷ thí à, đến lúc đó xem nàng như tài liệu tu luyện có sẵn, không phải vừa vặn sao?”
“Ngươi nói cái gì?”
Thế nhưng vị chấp sự kia vừa dứt lời, Nguyệt Linh đã gầm thét lên tiếng, khí thế toàn thân bỗng nhiên đại phóng, muốn xông lên phía trước. Hai mắt huyết hồng, tràn đầy sát ý. Giờ khắc này, nàng tựa hồ đã mất hết lý trí.
Khuê Lang thấy vậy, liền đuổi bước lên phía trước một bước, một tay ôm lấy nàng, giận dữ hét: “Nguyệt Linh, ngươi tỉnh táo lại một chút, chẳng lẽ ngươi muốn chịu cực hình thần hồn câu diệt của tông môn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT