Quân Tiểu Nam hỏi Thạch.
“Thạch, trước kia có ai đã từng ăn qua thịt rắn hay chưa?”
Dù sao trong trí nhớ của nguyên chủ thì vẫn chưa có ai đã từng ăn qua thịt rắn, bất quá nguyên chủ không đáng tin lắm, nên không thể dựa vào đó để kết luận.
Thạch giơ tay lên sờ chiếc mũ len ấm áp trên đầu mình, nỗ lực hồi tưởng lại.
“Hình như có người đã từng ăn qua, Khảm, ngươi có nhớ không?”
Khảm là cậu thanh niên có quan hệ tốt với Thạch trong bộ lạc, hai người cũng trạc tuổi nhau, lúc nhỏ thường xuyên chơi đùa với nhau.
“Đúng vậy, ta đã từng ăn qua, tuy hương vị có chút kỳ quái nhưng vẫn có thể ăn được.”
Khảm gật đầu, hắn cũng là một cô nhi, đôi khi bởi vì quá đói bụng nên thứ gì hắn cũng đều cho vào miệng.
Mấy năm trước, một tộc nhân trong bộ lạc không may bị rắn nước cắn, mọi người liền cùng nhau hợp lực giết chết con rắn ấy, sau đó cũng chỉ ném xác nó qua một bên. Tối hôm ấy bởi vì hắn quá đói bụng nên mới lén lút chạy ra nhặt ăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play