Thế nhưng bàn tay kia lại khẽ vuốt qua, lực đạo dần trở nên ôn nhu, như mang theo một chút từ ái mà dừng lại trên xích thường, ánh mắt hắn lúc này tựa hồ như hòa hoãn, tựa tinh quang nhu hòa nhất trên trời. Hắn nhàn nhạt nói: “Hắn không phải là nương ngươi, hắn là hài tử của ta.”
“Còn ngươi,” Thương Minh cũng chẳng rõ vì sao chính mình lại trở nên trẻ con như thế, nhưng y lại cảm thấy thỏa mãn khi nhìn thấy biểu tình trên gương mặt nhỏ xinh xắn vốn đầy hạnh phúc vui mừng của Trì Khê dần dần như thủy triều rút đi, trở nên mê man luống cuống, đến khi ba chữ “Ngươi không phải con ta” từ miệng hắn thốt ra, thì cả khuôn mặt kia đã trở nên tái nhợt không còn chút huyết sắc.
“Ta chưa từng ôm ngươi.” Hắn nói.
Nét cười trên mặt Trì Khê đã miễn cưỡng đến cực hạn.
“Ta cũng chưa từng đáp lại ngươi một lần nào.”
Hơi nước trong mắt Trì Khê bắt đầu cuộn trào.
“Ngươi không có cha, cũng không có nương, hiểu chưa?” Cho nên, đừng lại xem ta là phụ thân của ngươi nữa.
Thương Minh cho rằng, Trì Khê chắc hẳn sẽ khóc òa lên như mọi khi, bởi vì trước nay hắn vốn như thế, vô luận có chuyện gì hay không, đều thích khóc đến động trời động đất, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play