Mộc Lạc Hằng ánh mắt rõ ràng mà u ám, buông hắn ra: “Thì ra cha vẫn còn liên hệ với người ấy, lần này xem ra rất hợp với ý cha, cũng lâu dài ghê.”
Cậu thật sự quá biết cách lợi dụng cảm giác áy náy của hắn, Trì Khê thật ra đã sớm quên hoa hoa là ai, vừa áy náy vừa bất đắc dĩ bấm mở, tính ba câu hai lời tống tiễn cho xong, không ngờ bên kia của Mộc Lạc Hằng cũng gọi tới.
Trì Khê dập điện thoại nhìn qua, phát hiện bên kia là một cô gái quý tộc xinh đẹp, diện mạo thanh thuần, nhìn vào là biết chưa va chạm gì với thế giới, tuổi tác cũng ngang ngửa Mộc Lạc Hằng, thực sự rất xứng đôi.
Từ góc nhìn của cô, không thể thấy được Trì Khê, mà ngữ khí của Mộc Lạc Hằng vẫn luôn rất dịu dàng, không phải kiểu dịu dàng khách sáo xa cách với người lạ, mà là kiểu bao hàm một sự cưng chiều nhất định.
Trì Khê lặng lẽ nhìn vài giây, rồi đột ngột quay người rời đi. Mộc Lạc Hằng bên ngoài là đang gọi điện, thật ra vẫn luôn để ý đến hắn, cố tình để lộ ra dáng vẻ còn lộ liễu hơn ngày thường. Thấy hắn rời đi, cậu vội vàng giữ lại, Trì Khê hất tay cậu ra, “Cô gái ấy là vị hôn thê của con, đúng không?”
Mộc Lạc Hằng ban đầu có chút hoảng loạn, nhưng nghe hắn chất vấn rõ ràng, lập tức hơi thở dồn dập, vội vàng hỏi lại, “Nếu cô ấy là vị hôn thê của con thì sao?”
Trì Khê mặt không biểu cảm, giọng nói cũng cứng rắn chưa từng có: “Vậy thì chúc mừng con, cô gái ấy bằng tuổi con, rất xứng đôi.”
Tuy rằng miệng nói là xứng đôi, biểu cảm lại giống như hoàn toàn không quan tâm, nhưng Mộc Lạc Hằng lại cảm thấy ngực mình như bốc cháy trong tích tắc, chỉ cần có một chút khả năng thôi, cũng đủ khiến cậu vui mừng đến phát điên.
Chỉ cần một chút khả năng, cậu tuyệt đối không muốn buông tay. Giả vờ gì, thử gì, kỹ xảo gì, đều vứt hết ra sau đầu, lập tức nói: “Người ấy là em gái ruột của con.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT