Khi Khúc Lan Y mở mắt, trời đã đầy sao như dệt, một ngôi sao chuế liên treo nơi đầu cành hoa lan, y cảm thấy thật sự đáng yêu, liền hái xuống, treo lên trán mình.
Y vừa mới hóa hình, ký ức vẫn trống rỗng, nhưng mơ hồ vẫn nhớ rằng, dưới tàng cây kia lẽ ra phải có một thân ảnh rất nhỏ, rất nhỏ, y từng vì người ấy mà tạo ra một mảnh bóng râm, y từng nói, người đó là bằng hữu mà y thích nhất.
“Nếu ngươi đã tỉnh, ta đưa ngươi đi gặp hắn.” Thần hầu mặc bạch y, đeo kim quan dường như đã chờ rất lâu rồi.
Khúc Lan Y gật đầu, “Đa tạ.”
Mây trắng làm bậc, nhưng không đi lên trời mà lại hạ xuống nhân gian, từng bước một nhập vào phàm trần.
Hôm nay là ngày rằm, trong trấn có hội đèn lồng, ánh đèn sáng rực, các loại hình dạng đèn lồng chiếu rọi khắp thị trấn nhỏ, từ xưa đèn lồng chưa bao giờ có nhiều hình thù rực rỡ như thế, chẳng biết từ khi nào bắt đầu, đã âm thầm lưu truyền, những chiếc đèn thỏ tròn vo treo trước cửa từng nhà, dáng vẻ thơ ngây, đáng yêu.
Y bước lên cầu đá, nhìn xa xa dòng nước tĩnh lặng bên dưới, dưới chân cầu và bên bờ mơ hồ hiện ra một thiếu niên cầm đèn lồng, hắn đối với y nở một nụ cười rạng rỡ, nụ cười ấy sáng đến mức khiến vạn ngọn đèn dầu đều trở nên ảm đạm, khiến chính y cũng vô thức cong cong khóe môi theo.
Ánh đèn sáng tối, người đến người đi, ngọn đèn dầu nơi chợ vẫn náo nhiệt như trước, thiếu niên ấy mỉm cười giữa dòng người mờ ảo, rồi bóng dáng cũng dần biến mất, y vươn tay, nhưng không thể chạm đến vạt áo của người kia, chỉ có gió đêm lướt qua đầu ngón tay y, như quyến luyến không rời. Y ngẩn ngơ nhìn tay mình, không biết vì sao giọng nói lại khản đặc, “Là ngươi sao?”
Là ngươi sao? Nhưng mà, “ngươi” là ai? Y không nghĩ ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT