Trong phòng riêng không có chỗ để treo túi truyền dịch, Tạ Đình An và vị bác sĩ sắp nghỉ hưu chỉ trao đổi ánh mắt hai lần là hiểu ý, sau đó hắn lặng lẽ đứng dậy, xách túi truyền dịch đứng bên cạnh Cố Minh Trần, chỉ cần cúi đầu một chút là có thể nhìn thấy cặp mắt xanh lam ấy vẫn đang chăm chú nhìn hắn.
Giống như một loài động vật săn mồi cỡ lớn, muốn ghi nhớ dáng vẻ con mồi đến từng chi tiết không sai một ly.
Khi thuốc gần truyền xong, Cố Minh Trần đã chìm vào giấc ngủ sâu, con số màu hồng nhạt trên đầu cũng trở lại màu xanh lục, cơ thể hơn một mét chín nằm dài trên sofa, mắt nhắm lại, hô hấp đều đặn, đến khi bác sĩ rút kim mà cũng không tỉnh lại.
“Không ngờ đấy, cậu cũng giúp con trai người kia.”
Bác sĩ thu dọn dụng cụ y tế, liếc nhìn gương mặt Cố Minh Trần, không nhịn được thở dài. Là bác sĩ riêng phục vụ Tạ gia suốt hơn mười năm, ông ta rõ hơn ai hết, hồi trẻ Tạ Đình An và Cố Cừu đã từng tàn nhẫn như thế nào khi đối đầu với nhau.
“Cậu ta tốt hơn cha mình một chút.”
Tạ Đình An nói xong câu đó, lại chợt nhớ đến phần sau của tiểu thuyết, những thủ đoạn trả thù tầng tầng lớp lớp, bệnh trạng điên cuồng, cho dù mắt bị mù vẫn cứ lưu tình , khiến hắn khẽ nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT