Theo quan sát trước đó của Tạ Đình An, chỉ số màu đỏ biểu thị cho khoa ngoại, nhưng màu đỏ sẫm trên đỉnh đầu lão quản gia lại cho thấy tình trạng không giống như những vết thương thông thường, thế nhưng từ vẻ ngoài của ông lại hoàn toàn không thể nhận ra chút dấu hiệu bệnh tật nào.
“Tạ tổng, ngài không biết tôi hối hận đến mức nào khi dính phải cái thuyền rách nhà họ Cố này!” Tôn tổng nức nở, vừa khóc vừa giơ tay chỉ về phía Cố Minh Trần.
“Bây giờ tôi chỉ muốn hủy hôn giữa con tôi và Cố Minh Trần, vậy mà cả thằng nhóc kia lẫn cái ông già kia lại không đồng ý, cứ muốn kéo cả con tôi xuống nước. Nếu biết sớm người đến là ngài, tôi mừng còn không kịp, ngài có yêu cầu gì tôi tuyệt đối sẽ không từ chối!”
Mối quan hệ giữa Cố gia và Tạ gia là chuyện mà hầu hết mọi người đều biết, Tôn tổng không cần nghĩ cũng hiểu lần này Tạ Đình An đến tuyệt đối là nhằm vào hai người nhà họ Cố kia.
Đã có cùng mục tiêu, vậy mà lại bị chính miệng mình nói hớ đến mức lũ lụt vọt miếu long vương, Tôn tổng trong ánh mắt bao người, tự tát mình mấy cái, sau đó nhìn sang sắc mặt Tạ Đình An, lại chẳng thể đọc ra nổi một chút cảm xúc nào.
“Tạ tổng, tôi ở đây xin ngài tha lỗi.” Mặt Tôn tổng đã đỏ bừng vì tự tát, thấy ánh mắt của Tạ Đình An lướt qua mình rồi dừng lại trên hai người Cố gia, áp lực trong lòng ông ta mới nhẹ đi phần nào, cũng dừng động tác trên tay.
“Tạ tổng, ngài có thể hỏi những người quen tôi, tôi thật sự không phải kiểu thấy gió thổi chiều nào theo chiều đó, tôi nói thật, là vì tôi cảm thấy ngài rất lợi hại…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play