Gặp Cố Đình Sâm khiến tâm trạng Giang Thần tụt dốc không phanh. Cậu lẩm bẩm suốt dọc đường, đến cửa phòng bệnh mới nhớ ra mình chưa lấy hoa quả đã rửa.
Cậu quay đầu nhìn hành lang bệnh viện dài hun hút, đang do dự có nên quay lại không thì nghe thấy tiếng ồn ào không mấy hòa hợp từ trong phòng bệnh vọng ra.
Giang Thần đẩy cửa bước vào, thấy Thẩm Tri Ý đang ngồi cạnh giường bệnh của Lục Trì Uyên, còn Trần Cửu thì đứng bên cạnh phụ trách xách đồ. Lộ Minh Tuyên không hề hay biết Trần Cửu đã bị Lục Trì Uyên đơn phương cho nghỉ việc, nên trong tình huống này, việc Lộ Minh Tuyên liên hệ với Trần Cửu để đưa Thẩm Tri Ý đến cũng khá hợp lý.
Thẩm Tri Ý thấy Giang Thần có chút ngạc nhiên, cho rằng cậu đến để nịnh bợ, liền bất mãn nói: “Anh đến đây làm gì?”
Cô ta tỏ vẻ không vui, không phải là lo lắng cho vết thương của Lục Trì Uyên, mà là vẻ mặt bực bội không kiên nhẫn. Không biết đêm qua cô ta đã nghĩ gì, nhưng đối với Giang Thần có một thái độ thù địch rõ ràng.
Trần Cửu ở một bên phụ họa: “Tiểu Giang, cậu đến tay không sao?” Đây là ám chỉ cậu không hiểu chuyện đối nhân xử thế.
Giang Thần nhìn hai người họ, thầm trợn trắng mắt trong lòng.
[Không cần nghĩ luôn, hai người này nhất định là đã khớp lời thoại từ trước rồi.]
Lục Trì Uyên cho Trần Cửu nghỉ việc là để lợi dụng yếu tố thời gian, tạo ra sự chênh lệch thông tin, khiến hai người nghi ngờ lẫn nhau. Nào ngờ anh lại gặp tai nạn xe cộ, ngược lại tạo cơ hội cho hai người giải thích. Họ cảm thấy kế hoạch của mình hoàn hảo, sẽ không nghi ngờ Lục Trì Uyên, chỉ có thể đổ mọi khả năng lên đầu Giang Thần. Giang Thần sẽ là vật tế thần, làm thế nào để đổ lỗi đều được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT