Giang Thần bẽn lẽn thu tay lại, lúc này chỉ muốn vùi mình vào trong chăn, giả vờ như mình vẫn còn đang ngủ, đang mộng du.
Lục Trì Uyên ngồi dậy, thấy vẻ ngượng ngùng của cậu, anh mở lời: “Chào buổi sáng.”
Giọng nói vừa mới tỉnh giấc còn hơi khàn khàn, Giang Thần nghe thấy tai tê dại. Nỗi xấu hổ ban nãy đồng thời được an ủi bởi những lời này, ánh mắt đang lảng tránh quay trở lại, đối diện với đôi mắt Lục Trì Uyên. Đuôi mắt và khóe mắt anh đều ánh lên ý cười.
Bạn bè đùa giỡn với nhau chẳng có gì sai, chẳng qua tính cách Lục Trì Uyên khá lạnh lùng, phong cách hoạt bát quá không hợp với anh. Đáp lại cậu, anh đã phối hợp để cậu vui, không để hứng thú của cậu tụt dốc.
Dù chỉ là chuyện nhỏ, chỉ cần bạn bè không khó chịu, cậu cũng sẽ rất nhanh chóng vui vẻ trở lại.
Thấy Giang Thần đã thoải mái hơn, Lục Trì Uyên nói thêm: “Mong đợi dịch vụ đánh thức lần tiếp theo của cậu.”
Giang Thần gật đầu, cảm xúc lúc này đang dâng cao, cậu hứa ngay: “Không thành vấn đề.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT