Giang Thần vì tội ăn dưa mà cuối cùng lại dính vào đầu mình, lập tức ngoan ngoãn trở lại.
Làm sao lại có người còn chưa bắt đầu đi làm đã gây sự với đồng nghiệp rồi chứ?
Cậu ngượng nghịu đứng một bên, lúc này từ chối hay không từ chối cũng đều đắc tội người, chỉ khác ở chỗ đắc tội sếp hay đồng nghiệp mà thôi.
Cũng may nữ thần may mắn không hoàn toàn bỏ rơi Giang Thần. Trong lúc Hứa Sâm và Lục Trì Uyên giằng co, Lộ Minh Tuyên đẩy cửa bước vào.
Anh ta nhìn ba người trong văn phòng, tự nhiên chào hỏi: "Mọi người đến sớm thật, Lục ca, sao cậu lại xuất viện rồi?"
"Không có gì vấn đề lớn, không cần thiết ở bệnh viện lãng phí thời gian." Lục Trì Uyên trả lời. Trạng thái của Lộ Minh Tuyên tốt hơn anh tưởng, trông không khác gì mọi khi: "Không phải tôi đã cho cậu nghỉ phép sao? Sao lại đến làm việc?"
Lộ Minh Tuyên cười khổ nói: "Tôi ở nhà một mình rất dễ suy nghĩ vẩn vơ, chi bằng ra ngoài làm việc. Nhìn thấy mọi người sẽ làm tôi cảm thấy thật ra tình yêu cũng chẳng có gì ghê gớm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play