Cơm lam mang theo mùi hương đặc trưng của ống trúc, mùi thơm của thịt thỏ nướng cũng hoàn toàn khác với những kiểu thỏ hầm hay kho mà mọi người từng ăn trước kia.
Tất nhiên, món chính hôm nay là “gà ăn mày”. Khi lớp bùn cứng bên ngoài được đập vỡ ra, một làn hương kỳ lạ lập tức lan tỏa khắp nơi, khiến ai nấy đều không nhịn được mà nuốt nước bọt — ngay cả Tề Lam cũng vậy, huống chi là những người khác.
“Thơm quá đi thôi, tiểu thúc!” — Tiểu Phong mắt sáng rực, dán chặt vào con gà ăn mày vẫn còn được bọc trong lớp bùn, chỉ hận không thể lao tới mà bốc ăn ngay.
“Đừng vội, để ta đập lớp bùn ra trước.” – Tề Lam vừa nói vừa đập từng mảng bùn đã nướng cứng, đồng thời kéo theo lớp lông gà rừng cũng bong ra theo.
Cùng với động tác của hắn, tiếng nuốt nước miếng càng lúc càng vang lên dồn dập.
“Tiểu Phương, lấy mâm tới!” – Cuối cùng, mặc kệ tay mình bị nóng đỏ, Tề Lam nhanh chóng gỡ con gà “lột xác” ra khỏi lớp bùn và đặt lên cái mâm mà Tô Phương đưa đến.
“Được rồi, ăn cơm thôi.” – Nhìn mọi người ai nấy đều dán mắt vào con gà ăn mày, Tề Lam vừa buồn cười lại vừa cảm thấy tự hào. Hắn chia hai cái đùi gà cho Tiểu Phong và Tiểu Duyệt, còn cánh gà thì chia cho mình và Tiểu Phương, trong lòng lại không khỏi có chút áy náy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play