Dưới ánh chiều chạng vạng phủ xuống sân nhà, Tề Lam vừa về đến, liền hớn hở mang theo một túi tiền đồng to đùng đưa cho Tô Phương. Tô Phương vui đến mức cười đến híp cả mắt, ánh lên nét mặt mừng rỡ như trẻ con nhận được kẹo:
“Trời ơi, hôm nay có bao nhiêu người mua cá vậy, sao lại nhiều tiền thế này?”
“Nhờ có thôn trưởng giúp đó. Cả thôn hầu như ai cũng mua một ít. Đại Tráng thúc là người mua nhiều nhất.”
Dứt lời, Tề Lam vẫy tay gọi Tề Phong và Tề Duyệt, hai đứa nhỏ đang luyện viết và thêu trong vườn hoa, chạy lại gần. Hắn đếm ra hai mươi đồng tiền, chia đều cho bọn nhỏ:
“Đây là phần của hai đứa. Sau này, tiểu thúc mỗi ngày đều cho năm đồng nhé. Hôm nay bán được lời, nên cho thêm chút, mấy đồng này để mai mốt khi lên trấn, hai đứa có thể mua những thứ mình thích.”
Trẻ con rồi cũng sẽ lớn, cần phải tập làm quen với việc có tiền tiêu riêng. Đó là cách để học cách tự quản lý tài sản từ sớm.
“Cảm ơn tiểu thúc!” Hai đứa đồng thanh cảm ơn, sau đó cẩn thận ôm chặt mấy đồng tiền như báu vật, hí hửng chạy về phòng cất giấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT