Edit Ngọc Trúc
“Khụ khụ, Tần huynh, hiện giờ nhà cửa sa sút, tiếp đón không chu toàn, mong huynh đừng chê cười.” Quân Khải Chi ho khan mấy tiếng, che miệng lại. Quân gia năm xưa cũng là nhà giàu trong phủ, hắn tuy là con vợ lẽ nhưng học hành giỏi giang, vẫn được chủ nhà xem trọng, cuộc sống chẳng khác gì thiếu gia dòng chính. Chỉ tiếc thế sự khó lường, trong vài năm ngắn ngủi, từ công tử nhà giàu giờ chỉ còn cơm trong ống, nước trong bầu, thê lương tột cùng.
“Ta nào dám chê cười ngươi? Năm đó nếu không có tiên sinh lo liệu, chỉ sợ đến tiết Thanh minh hằng năm, ta còn phải trông mong các huynh đệ đốt giúp mấy tờ tiền giấy cho có ngày lành dưới đó.”
Tần Tương mất cha mẹ sớm, nhờ chút thông minh từ bé, được tiên sinh trong thư viện ưu ái, mới có thể vào Sơn Thủy thư viện đọc sách. Nếu năm đó thật bị Tiền Bảo Lai hại, chỉ sợ đến một người minh oan cũng không có, thành cô hồn dã quỷ từ lâu rồi.
“Tần huynh nói chi lời ấy.” Quân Khải Chi lắc đầu, “Nhưng ngươi cũng thật liều, Tiền phủ doãn mấy năm nay không còn được như trước, lòng dạ uất ức, nếu gặp ngươi, muốn trốn cũng không dễ dàng gì.”
Tần Tương thở dài. Người bạn trước giờ ngay thẳng, nay cũng đã học được nói bóng nói gió, đủ thấy sống ở Lộc Minh phủ chẳng mấy dễ dàng.
“Ta đã bái chủ công, dẫu Tiền Bảo Lai thật sự gặp ta, cũng phải cân nhắc kỹ xem liệu có chọc phải thế lực sau lưng ta không, Quân huynh không cần lo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play