Edit Ngọc Trúc
Từ Đại Đầu từ mấy rặng núi ở Tử Xuyên trở về, đi chưa được bao xa đã trông thấy vọng lâu của Hắc Hùng Trại, vừa gặp mấy huynh đệ canh gác liền chào hỏi qua loa, bước chân không dừng mà đi thẳng vào trong trại.
Gần đây Hắc Hùng Trại cũng chẳng có chuyện gì lớn, đa số huynh đệ hoặc là đi tuần trong núi, hoặc đang huấn luyện dã ngoại, chẳng ai cần phải loanh quanh tìm người.
“Này, Từ Đại Đầu, hôm nay không phải ngươi trông quán trà sao? Sao giờ này đã quay lại rồi? Đại đương gia còn ở trong trại đấy, bị bắt gặp lười biếng thì coi chừng bị lôi xuống quét nhà xí đấy!” Một gã hán tử đang huấn luyện ngoài trời trông thấy Từ Đại Đầu, vừa nửa nhắc nhở nửa như đang chờ xem chuyện vui mà đón lời.
“Ngươi nói gì chứ, ta Từ Đại Đầu ở trên núi này mấy năm rồi, làm sao không biết quy củ. Không phải có chuyện gấp sao? Đại đương gia giờ đang ở đâu?” Từ Đại Đầu có chút chột dạ, chuyện này nhất định không thể để đại đương gia biết trước được.
Gã hán tử kia thấy bộ dạng của hắn, cũng hiểu ra là có chuyện muốn tìm đại đương gia, liền cười ha ha, “Được rồi, đại đương gia tối qua cùng Tần tiên sinh thức suốt đêm tính sổ sách tháng trước, mãi gần trưa mới từ phòng thu chi ra, giờ chắc đã về ngủ rồi, không đến tối cũng đừng mong tỉnh.”
“Thế thì tốt, thế thì tốt.” Từ Đại Đầu yên tâm, vội kéo gã hán tử kia, “Đi đi đi, mau gọi các huynh đệ tập hợp, cứ nói là Trịnh đội trưởng dưới chân núi tìm vợ cho đại đương gia, gặp phải một tên dai như đỉa, gọi mấy chục người đến giúp một tay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT