Dưới ánh mặt trời chói chang, cơn gió nhẹ lướt qua cũng mang theo hơi nóng hầm hập. Trong viện, cây cối bị nắng thiêu đến ỉu xìu, lá cũng xụ xuống uể oải.
Cơ Diệp Trần đứng trong đình hóng mát, bóng râm chỉ che được nửa người hắn. Từ xa, hắn lặng lẽ nhìn về phía Cơ Lăng Yên, nàng và Cố Hiển đứng cạnh nhau, cực kỳ xứng đôi.
Cố Hiển cúi đầu, không biết đang nói điều gì với nàng. Cơ Lăng Yên hơi cúi đầu, mỉm cười dịu dàng. Ánh nắng len qua kẽ lá rọi xuống khuôn mặt nàng, khiến nụ cười ấy càng thêm dịu dàng, ấm áp.
Trên mặt Cơ Diệp Trần bất giác nở nụ cười. Chỉ cần nhìn thấy hoàng tỷ như vậy thôi cũng khiến lòng người vui vẻ. Nguyện vọng cả đời của hắn thật đơn giản, chỉ muốn bảo vệ nụ cười thuần khiết ấy, bảo vệ hạnh phúc của nàng.
Lục Thư Ly từ trong viện bước đến, mặt mày ôn hòa, nhìn thấy Cơ Diệp Trần trong đình liền bất giác mỉm cười, nhẹ giọng gọi, “A Diệp, đi thăm Tử Ngôn chưa?”
Cơ Diệp Trần không quay đầu lại, khẽ hạ tay, như thể không chịu nổi cái nóng, lùi về sau hai bước, vừa hay lọt hẳn vào bóng râm. Lúc này mới lười nhác đáp, “Rồi, làm chút chuyện trái với lương tâm, có chút chột dạ.”
Lục Thư Ly nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt dừng lại trên món trang sức tóc của hắn. Từ đầu đã cảm thấy vật này rất quen mắt, giờ nhìn kỹ, con ngươi hơi giãn ra, trong lòng không khỏi dậy sóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play