Cơ Hạo Cẩn mỉm cười, đưa tay đỡ lấy cổ tay hắn, giọng ôn hòa nói: “Chúng ta là huynh đệ, không cần khách sáo như vậy với ta.”
Ánh mắt Cơ Diệp Trần dừng lại trên ngón tay đó, trong mắt ánh lên vẻ sắc lạnh sâu thẳm. Ngón tay hắn khẽ động đậy, cố nén xúc động muốn hất tay đối phương ra.
Ngay sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Lâm Chiêu đang đứng một bên, trách mắng: “Đại hoàng huynh đến, sao ngươi không nghênh đón vào, còn đứng mãi ngoài cửa làm gì? Mau tiếp đãi cho tử tế!”
Cơ Diệp Trần quá hiểu rõ Cơ Hạo Cẩn, người này lòng dạ hẹp hòi, nếu mình không ra tay trước, lát nữa hắn truy cứu thì chỉ e Lâm Chiêu sẽ bị lột cả da.
Chỉ một ánh mắt, Lâm Chiêu lập tức hiểu ý, quỳ sụp xuống đất nhận tội: “Thỉnh Đại hoàng tử tha tội, điện hạ tha tội. Nô tài vừa mới hay tin Đại điện hạ giá lâm, nô tài biết mình có lỗi, xin điện hạ trách phạt.”
Sắc mặt Cơ Hạo Cẩn trầm xuống, nhưng cũng không thể thực sự trách phạt, dẫu sao hôm nay hắn đến là để tìm đồng minh. 
“Ngũ đệ không cần quá khắt khe, là ta đến bất ngờ. Ngươi mới khai phủ, nhân thủ chưa đủ, ta có thể hiểu được.”
“Đa tạ hoàng huynh thông cảm. Còn không mau tạ ơn?” Câu đầu là nói với Cơ Hạo Cẩn, câu sau thì hướng về Lâm Chiêu.
Lâm Chiêu lập tức cúi đầu, cung kính đáp: “Tạ ơn Đại điện hạ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play