Bị ánh mắt trầm mặc của Phùng Thượng thư nhìn chằm chằm, Phùng Cẩm Tây có phần hoang mang.
Trong ấn tượng của hắn, phụ thân mỗi khi tức giận đều hoặc là trợn mắt thổi râu, hoặc là cởi giày đánh người, chưa từng dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.
Không chỉ là thất vọng, mà còn có một nỗi bất lực và giằng xé sâu sắc.
Ánh mắt ấy tựa như một ngọn núi đè nặng lên vai hắn, khiến hắn nghẹt thở, đến nỗi nỗi đau trên thân thể cũng trở nên mơ hồ.
“Phụ thân——” Phùng Cẩm Tây lí nhí, định mở miệng thề thốt thêm lần nữa.
“Lão Tam, ngươi biết thân phận của ả hoa nương kia không?”
“Cẩm Lân Vệ nói… A Đại là trọng phạm…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT