Thấy Phùng Cẩm Tây trở thành tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người, Phùng Tranh cụp mắt, âm thầm lùi về sau vài bước, trong lòng như dỡ được gánh nặng, có chút nhẹ nhõm của kẻ đã “phá nồi dìm thuyền”.
Hàn Trình Thạc giữa đám đông nói to chuyện tam thúc từng bao trọn A Đại, lúc này tam thúc tránh cũng không thể tránh, chi bằng dứt khoát bước ra, quang minh lỗi lạc mà nói rõ sự tình.
Nếu Cẩm Lân Vệ thật sự nắm giữ chứng cứ A Đại là nội gián, thì ắt sẽ tra được từ trước đến nay tam thúc nàng tiếp xúc với A Đại không nhiều. Chuyện hôm nay dẫu có gây phiền hà cho phủ Thượng thư, cũng chỉ là phiền hà mà thôi.
So với kết cục diệt môn trong kiếp trước, như vậy đã là phúc lớn.
Loại phiền hà không chạm tới căn cơ này, đối với tam thúc mà nói lại là điều tốt.
Qua bài học lần này, tam thúc hẳn có thể khắc cốt ghi tâm: thói phóng đãng buông thả của hắn có thể mang đến tai họa diệt thân cho cả nhà, từ đó mà học cách kiềm chế bản thân.
Nếu vẫn ngoan cố không sửa—Phùng Tranh mím môi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play