Phùng Tranh thấy tam thúc chuyển sang đề tài khác, cũng vui vẻ theo: “Tam thúc, sao thúc lại giẫm trúng bẫy của người ta vậy?”
Phùng Cẩm Tây gãi đầu, ánh mắt mơ hồ: “Không nhớ rõ nữa, lúc tỉnh lại thì đã nằm trong nhà thợ săn kia rồi, hình như giẫm phải thứ gì đó, đầu lại đập vào đâu đấy…”
Phùng Tranh nghe mà chỉ thấy bất đắc dĩ.
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn thế này, đúng là khiến người ta lo lắng.
Mà chuyện khiến nàng lo hơn lại là điều khác.
Nhìn tình trạng của tam thúc, có vẻ không để ý gì đến cô nương nhà thợ săn cả. Nếu giờ nàng hỏi, chẳng phải lại khiến hắn ghi nhớ kỹ hơn hay sao?
Do dự một lát, Phùng Tranh quyết định không hỏi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT