Tôn nữ da trắng trẻo mịn màng, ngoan ngoãn khéo léo nói năng “đàn đàn cầm, thêu thêu hoa”, rõ ràng là thích hợp nhất, vậy mà Phùng thượng thư lại cảm thấy có chút quái lạ.
Lão thượng thư phiền muộn vuốt râu.
Gần đây lầm tưởng càng ngày càng nhiều, chẳng lẽ là vì tuổi già?
“Đàn cầm cũng tốt, ta nhớ Tranh nhi đánh đàn là giỏi nhất.” Phùng thượng thư thuận miệng khen một câu.
Phùng Tranh nghe vậy, khóe miệng giật nhẹ.
Trưởng bối tùy tiện khen người chính là đang đẩy họ vào thế khó, khi còn nhỏ, Phùng Mai nghe lời này xong thì sự chán ghét dành cho nàng lộ rõ trên mặt.
“Tôn nữ tay vụng, đàn cầm chỉ là để tự giải khuây, người có cầm nghệ xuất chúng nhất là Nhị muội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play