Vừa bước qua cổng phủ Thượng thư, sắc mặt Phùng Thượng thư lập tức thu lại nét vui mừng, thay vào đó là vẻ nghiêm nghị.
Phùng gia và Vưu gia vốn là thông gia, nay Vưu gia gặp chuyện, lộ rõ vẻ vui mừng thì rõ ràng không phải lẽ.
Chủ yếu là vì lão già Hàn Nham Bách bị Hoàng thượng mắng cho một trận tơi bời, ông không kìm được bật cười – khoé miệng Phùng Thượng thư mỗi lúc một nhếch cao hơn, phát hiện ra mới vội vàng ép xuống.
Nghĩ đến phụ tử Đại cữu phụ Vưu gia đi chệch đường ngay thẳng, ông lại muốn thở dài.
Ông và thông gia vốn là đồng khoa tiến sĩ, tuổi tác, xuất thân, vận mệnh tương đồng, rất hợp ý nhau, bởi vậy mà kết làm thông gia.
Sau khi thông gia nhiễm bệnh, từng nắm tay ông nhờ vả chăm lo cho Vưu gia, ông không chút do dự mà đáp ứng.
Từ sau khi thông gia qua đời, năm nào đến Tết ông cũng bảo con dâu mang một khoản bạc đến Vưu gia. Với ông, số bạc này chẳng phải giúp đỡ gì, mà là tấm lòng dành cho cố hữu đã khuất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play