“Phùng đại tiểu thư cứ giữ lấy, chỉ là một cái ô mà thôi.” Lục Huyền cố ý nhấn mạnh ba chữ “Phùng đại tiểu thư”.
Trong mắt Phùng Tranh, đúng là chỉ là một cái ô mà thôi, nếu Lục Huyền đã nói không cần trả, nàng cũng không khách sáo nữa, thu lại cẩn thận.
“Vậy mai gặp.” Phùng Tranh đứng bên cửa sổ phất tay.
Lục Huyền không động đậy, nghĩ bụng trông cậy nàng ngộ ra điều gì e là không được, liền tỏ vẻ thờ ơ nói: “Vậy sau này ta gọi nàng là Phùng Tranh nhé.”
Mấy kiểu xưng hô ngọt ngào như “Tranh Tranh”, hắn tuyệt đối không gọi.
Phùng Tranh hơi sững người, rồi nở nụ cười rạng rỡ: “Được thôi.”
Đối với nàng, “Phùng Tranh” dĩ nhiên dễ nghe hơn nhiều so với “Phùng đại tiểu thư” hay “Lai Phúc”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT