Phùng Tranh nở nụ cười rạng rỡ: “Ta tên là Phùng Tranh.”
“Phùng Tranh…” Âu Dương Tĩnh khẽ lặp lại cái tên ấy, rồi mỉm cười: “Tên của Phùng tỷ tỷ thật dễ nghe.”
Phùng Tranh đưa tay nắm lấy tay nàng: “Ta với Âu Dương muội gặp nhau như cố tri, trời lại nóng, đi dạo cũng mệt rồi, chi bằng chúng ta vào trà lâu nghỉ chân một chút?”
Âu Dương Tĩnh tất nhiên vui vẻ đồng ý.
Trên phố Trường Anh có một trà lâu, hai người gọi một gian nhã thất ngồi xuống, vừa uống trà hoa vừa chuyện trò.
Trái với cái tên nhu hòa, Âu Dương Tĩnh kỳ thực là người hoạt bát, sau khi thân thiết rồi thì nói nhiều hẳn lên: “Cứ gọi mãi tỷ tỷ mà chưa biết năm nay Phùng tỷ bao nhiêu tuổi?”
“Ta đã cập kê rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT