Nghiêm Đồng đỏ hoe mắt đứng tại chỗ, thân thể vì tủi nhục mà khẽ run lên, “……”
Trong lòng vừa tức vừa thẹn, còn dâng lên một cơn phẫn nộ âm thầm.
Từ khi xuyên vào thế giới này, cậu ta quả thực có phần ngạo mạn, rất hưởng thụ cảm giác được những người đàn ông ưu tú vây quanh theo đuổi, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ta hoàn toàn không biết xấu hổ. Giờ phút này những lời Phương Tử Dương nói chẳng khác nào lột trần cậu ta giữa chốn đông người, thật sự quá mất mặt.
Huống hồ cậu ta cũng không thích Tạ Văn Húc, thậm chí cũng chẳng có tình cảm gì với Phương Nghiêm Hạo, còn cái tên Từ Gia Khánh nữa—tất cả đều chỉ là đơn phương thích cậu ta. Cậu ta chẳng qua chỉ coi mấy người đó như lốp dự phòng, lúc ở chung thì mập mờ cũng được, nhưng vẫn giữ khoảng cách rõ ràng.
Dù gì thì mấy người đó tuy ưu tú, gia thế tốt, nhưng đều còn trẻ, tính tình nóng nảy bồng bột, nếu thực sự quen nhau sẽ nảy sinh đủ loại mâu thuẫn.
Cậu ta thích kiểu người chín chắn, điềm đạm, biết quan tâm, biết nói chuyện.
Nhưng mà…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT